Cả hai cùng Đại Lan đi vào trong nhà, Đại Lan vừa đi vừa khẽ nhắc nhở cô: "Mẫn Nhi! Cẩn thận với Tuyết Đồng và vệ sĩ thân cận cô ta một chút.
"
Nói xong thì Đại Lan đi trước, Ngạo Thiên cùng A Mẫn đi theo phía sau.
Anh cũng ôm eo cô sau đó nói nhỏ: "Đại Lan và Tiểu Lan nhắc nhở gì em cứ chú ý một chút.
Hai người họ rất nhạy, nếu không ổn thì cứ ở sau lưng tôi"
A Mẫn cười cười nhưng không nói gì, cả hai vào đến phòng khách thì cô cúi chào lễ phép: "Chào mọi người!"
"Cô gái này là! "
Tô Hiệu thấy A Mẫn đứng cạnh Ngạo Thiên thì thắc mắc.
Lúc này Tuyết Đồng mới lên tiếng: "Đây lA Mẫn Nhi, bạn của Ngạo Thiên đó ba"
Tô Hiệu gật đầu sau đó nhìn Ngạo Thiên: "Bạn bè có vẻ khá thân mật đấy! Nghe nói cháu cũng nhiều lần vì cô gái này mà gây không ít động tĩnh nhỉ?"
Lời của Tô Hiệu giống như đang chất vấn Ngạo Thiên vậy.
Cũng phải thôi! Ai đời lại để con gái mình chịu thiệt thòi khi người ta không xem trọng con gái mình chứ.
Ngạo Thiên ngồi xuống ghế cạnh Long Ngạo Vương thuận tay kéo A Mẫn ngồi gần khiến cô không biết phải làm sao.
Lúc này mà giữ khoảng cách thì sẽ bị nghỉ ngờ, không giữ khoảng cách cũng có vấn đề.
Thiên Như nhìn Tô Hiệu lên tiếng: "Thằng bé lớn rồi, nó sẽ tự biết hậu quả những chuyện nó làm.
Chuyện hôn sự!
Tôi nghĩ là nên dừng lại, như vậy sẽ tốt cho con gái ông hơn.
"
"Bác gái! Tại sao lại hủy hôn lễ ngay lúc này? Chẳng phải hôn lễ sẽ được diễn ra vào cuối năm sao? Hay là!
Vì cô gái đó!?"
Tuyết Đồng đặt nhiều câu hỏi nhìn Thiên Như, thật sự không thể ngờ được bà lại không giúp cô ta.
Lúc này Kỳ Thiên Như mới nhìn Ngạo Thiên, anh hiểu ý mới lên tiếng: "Mẫn Nhi là vợ hợp pháp!"
Chỉ nói vỏn vẹn vài từ mà đã khiến Tô Tuyết Đồng bất ngờ đến mức không thể tin được.
Rốt cuộc A Mẫn đã làm gì khiến cho Ngạo Thiên say mê như vậy.
Tô Hiệu lúc này giữ chút bình tĩnh cuối cùng nhìn Ngạo Thiên: "Hôn sự này không chỉ một câu của cháu mà có thể hủy bỏ.
Vợ hợp pháp thì đã sao? Chỉ bằng lời của cháu cũng không thể chứng minh được gì"
"Chờ chút!"
Ngạo Thiên nói rồi rời khỏi sofa phòng khách đi lên lầu.
Lúc này A Mẫn mới nhìn Tô Hiệu: "Nếu có giấy chứng nhận thì bác và con gái bác sẽ đồng ý hủy hôn lễ đúng không?"
"Không đời nào! Tô Tuyết Đồng tôi mới là vợ của Ngạo Thiên.
Cô có tư cách gì mà giành anh ấy với tôi hả?"
Tuyết Đồng tức giận nhìn A Mẫn nhưng cô vẫn điềm nhiên trả lời: "Vì tôi là vợ hợp pháp, còn cô thì không.
"
Câu trả lời này cho thấy A Mẫn không phải là người dễ bị hạ gục.
Nhưng Tuyết Đồng vẫn cứ cố chấp mà nhìn cô bằng ánh mắt phẫn nộ: "Tốt nhất là cô nên giữ vững ý nghĩ như vậy đi, đừng để một ngày nào đó vụt mất vị trí này đấy: Lời lẽ đanh thép này đích thị là nhắm vào A Mẫn rồi, cô nghe vậy thì cũng giữ thái độ hòa nhã mà nhìn Tuyết Đồng: "Cảm ơn Tô tiếu thư đã có lòng nhắc nhở!"
"Cô! "
Tuyết Đồng tức nói không nên lời, nếu như không vì ba mình thì cô ta đã không ngần ngại lao vào đánh A Mẫn rồi.
Ngạo Thiên đúng lúc đi xuống lầu đặt một bản hồ sơ lên bàn sau đó nhìn về phía Tuyết Đồng: Đây là giấy chứng nhận kết hôn!"
Tuyết Đồng cầm lên lật xem mà không tin vào những gì đang diễn ra.
Tại sao người đó lại là A Mẫn, rõ ràng Tuyết Đồng cô mới là người đến trước.
Tuyết Đồng tức giận xé nát tờ giấy: Không thể nào! Ngạo Thiên! Rõ ràng là em đến trước, tại sao cô ta lại có được anh chứ?"
"Tuyết Đồng! Bình tĩnh lại chút đi con.
Có chuyện gì có thể ngồi xuống giải quyết, đừng nóng vội như vậy"
Tô Hiệu kéo tay Tuyết Đồng ngồi xuống điềm tĩnh.
Từ sau khi Ngạo Thiên và A Mẫn ngồi đây thì vợ chông Ngạo Vương và Thiên Như đều không xen vào.
Đối với bọn họ trước giờ đều không xen vào chuyện riêng của con mình, nhất là tình cảm.
Tuyết Đồng chất vấn A Mẫn cũng rất đúng, đều này A Mẫn đồng cảm.
Nhưng một cuộc hôn nhân chỉ xem mối quan hệ và tiền tài thì không có hạnh phúc.
Hơn nữa Ngạo Thiên không hề có ý với Tuyết Đồng, vậy nên cũng không thể trách anh được.
Tô Hiệu nhìn A Mẫn: "Ta chỉ muốn hỏi cháu, cháu có biết Tuyết Đồng và Ngạo Thiên có hôn ước từ trước