Rời khỏi Bảo Thắng, bà Tô nghĩ đến thái độ mới vừa rồi của Thời Uyển Ngôn, lập tức cảm thấy bực bội.
“Ÿ vào mình có chỗ dựa đã kiêu ngạo thế rồi.
Tưởng con gái nhà mình không có ai giúp đỡ, có thể bị người khác tùy ý bắt nạt chắc? Bạn già à, ông nên nghĩ cách gì đi thôi. Bọn họ còn dám uy hiếp chúng ta nữa đấy, thật sự hơi quá đáng rồi”
Ông Tô hít một hơi thật sâu, kìm nén tất cả những cảm xúc khó chịu xuống, cố gắng giữ vững lý trí.
“Yên tâm, nó cũng là con gái tôi, tôi chắc chắn không để Cẩm Tú tiếp tục đối mặt với những vụ việc này.”
“Ông có cách gì không?”
“Lúc trước tôi có quen biết một vài dòng họ ở thành phố Hải Châu, người đứng sau rất vững chắc, còn có rất nhiều cách khác. Tôi nghĩ có lẽ họ sẽ giúp đỡ một chút.”
“Thế còn công ty đại diện thì sao đây?”
“Nếu không hợp tác được nữa thì chúng ta đổi một công ty khác cho con nó thôi.”
Bà Tô lắc đầu: “Không, không, mua luôn công ty đại diện về tay đi. Tuy rằng tôi không tin công ty đó là sản nghiệp đứng tên nhà họ Thời bọn họ, nhưng cứ mua công ty về trước đã. Chúng ta có thể vừa cảnh giác sau này bọn họ sẽ ra tay từ công ty để đối phó Cẩm Tú. Con gái nhà mình vẫn phải làm ngôi sao lớn đấy, hành trình trở thành ngôi sao cũng phải thuận buồm xuôi gió.”
“Lời bà hợp lý đấy, để tôi sai người đi sắp xếp việc này” Ông Tô khựng lại một chút, đột nhiên nhớ ra điều gì, lập tức quay đầu nhìn vợ: “Tôi nhớ nhà bà có họ hàng đang kinh doanh phỏng?”
“Đúng, đúng là có một ông anh họ đang làm, hơn nữa công ty đó cũng đã lên thị trường mười năm rồi”
“Thế bà còn cách thức liên lạc với nhà anh ấy không?”
Ông ta vừa hỏi câu đó khiến bà Tô kinh ngạc không thôi: “Bạn già à, chẳng lẽ ông định…”
“Không sai, đã đối phó thì phải ra tay triệt để.
Không phải anh họ của bà có rất nhiều bí quyết à?
Nếu có thể giúp được chúng ta, không khéo còn nhân tiện chiếm được thương hiệu smartphone S vào tay ấy chứ”
“Tôi đồng ý, hai anh em nhà kia đúng là khinh người quá đáng. Chúng ta cũng phải làm cho hai đứa kia hiểu được, nhà họ Tô không phải nhà có thể trêu vào!”
“Nhưng mà không biết anh họ bà có bằng lòng giúp chúng ta không đây.
Bà Tô lập tức phủ quyết nỗi lo của ông Tô: “Yên tâm, lúc nhỏ quan hệ giữa tôi và anh họ cũng hòa thuận lắm. Khi trước, lúc anh ấy còn đang xây dựng sự nghiệp tôi còn vay hộ không ít tiền đầu. Lần này chẳng qua cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, chắc chắn anh ấy sẽ giúp chúng ta”
“Được, vậy thì chúng ta về nhà rồi nhanh chóng liên lạc thôi.”
Phía bên công ty.
Từ sau khi bị gọi lên vặn hỏi vào buổi sáng, nhân viên trong ban thiết kế vẫn luôn thấp thỏm không yên, đi khắp chốn tìm người để hỏi thăm kết quả.
Phó Uyển Hân bị bọn họ quấn lấy rất nhiều lần, cũng sắp phát điên đến nơi.
“Tôi nói các anh các chị này, có thể đừng hỏi tôi nữa được không? Tôi cũng không phải ban lãnh đạo của công ty, sao tôi biết kết quả được hả? Hơn nữa, nếu mấy người không nói xằng bậy gì trên internet, thì trăm phần trăm không bị công ty sa thải mà!”
Các đồng nghiệp hai mặt nhìn nhau, không dám nói lời nào.
Tuy rằng bọn họ không làm những điều đó, nhưng việc bắt nạt Thời Uyển Ngôn lúc trước đã trở thành sự thật.
Ngộ nhỡ đột nhiên cô ghi thù, không khéo tất cả bọn họ đều không thể ở lại công ty làm việc nữa.
€ó đồng nghiệp bắt đầu mụ mụ mẫm mẫm oán trách.
“Đều tại Lâm Gia Thanh hại chúng ta. Nếu không tại anh ta, chúng ta đã sớm tạo quan hệ tốt với Thời Uyển Ngôn, cũng không đến mức khiến lòng người hoang mang như thế này.
“Đừng nói nữa, hiện giờ anh ta mới là người có thể bị sa thải nhất đấy. Nhiều lần giáp mặt nhằm vào Thời Uyển Ngôn, chỉ e William sẽ không bằng lòng bỏ qua cho anh ta đâu”
“Lo quá, tới giờ tôi vẫn còn vừa nghĩ vừa lo sợ đây. Cô nói xem rõ ràng cô ấy có ô dù tán rộng và vững chắc như thế rồi, sao còn khăng khăng tới đây làm nhà thiết kế nữa chứ? Tùy tiện mở một công ty chơi chơi cũng đâu có vấn đề gì…”
Phó Uyển Hân nghe các đồng nghiệp suy đoán, không dám nói xen vào.
Cái công ty này vốn là của Thời Uyển Ngôn rồi, cô cần gì phải mở thêm công ty nào để chơi nữa?
Bây giờ trò chơi thịnh hành nhất vẫn là chủ tịch siêu giàu giả nghèo thử lòng và cái kết đấy.
Cô ấy vừa thầm nghĩ, vừa ra khỏi phòng trà nước thì thấy Lý Mạn Như vẻ mặt kích động ra khỏi ban.
“Biểu cảm và động tác này, hình như hôm qua cũng thấy ha? Lén lén lút lút, thật không hiểu cô ta muốn làm gì nữa…”
Miệng thì lẩm bẩm,