Chương 156: Kế hoạch thay đổi tình trạng bị người người chửi mắng của Tô Cẩm Tú
“Cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng sao? Cái tên này nghe có vẻ quen quen”
Nhìn thấy Tô Cẩm Tú trong lúc nhất thời nghĩ mãi không ra, chị Văn lập tức trả lời.
“Đó là một cuộc thi thiết kế thời trang”
“Ý của chị là bảo em tham gia vào giới thời trang sao?”
“Không sai. Với hoàn cảnh gia đình cùng với ngoại hình của em, cũng như sự nhạy cảm của em với thời trang, chị cảm thấy đây là một cơ hội tốt. Bên trong giới giải trí cũng có không ít nghệ sĩ đi theo con đường này. Ban đầu bọn họ chỉ là những ngôi sao bình thường, sau khi tham gia vào giới thời trang một chuyển rồi trở về đều trở nên nổi tiếng, kiếm được một đống tiền.”
Lời nói của chị Văn nghe rất có lý.
Quả thật ở bên trong giới giải trí có một số nghệ sĩ đã lựa chọn tham gia vào giới thời trang như một cơ hội để có thể thay đổi hoàn cảnh, hầu hết đều trở nên nổi tiếng hơn rất nhiều. Đầu tiên là tham dự các tuần lễ thời trang khác nhau để thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó xuất hiện trên trang bìa của các tạp chí thời trang khác nhau, tiếp theo dựa vào khí chất cùng với ngoại hình để tạo nên danh tiếng ra ngoài quốc tế, sau khi trở về đương nhiên sẽ trở nên nổi tiếng.
Tô Cẩm Tủ gật đầu: “Em cảm thấy biện pháp này tốt hơn việc tìm người viết hộ bài hát mới, đáng lẽ chị nên nói ra biện pháp này sớm hơn.”
“Hôm nay chị mới nhận được tin tức. À, đúng rồi, em đã nghe nói qua về nhà thiết kế Wy chưa?”
“Cái tên này nghe rất quen tai, có chuyện gì sao?”
“Cô ấy là nhà thiết kế cực kỳ nổi tiếng trong hai năm gần đây, lần này cô ấy còn đảm nhiệm vai trò giám khảo của cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng. Chị đang nghĩ nên tìm một vài phương pháp giúp kết bạn cùng với cô ấy”
“Tại sao em phải kết bạn cùng với một nhà thiết kế?”
Thấy Tô Cẩm Tú trong lúc nhất thời nghe không hiểu, chị Văn chỉ cảm thấy bó tay với sự chậm hiểu của nghệ sĩ nhà mình.
“Em ngốc thật đấy! Trở thành bạn bè với nhà thiết kế có thể trợ giúp em có chỗ đứng trong giới thời trang nhanh hơn! Em phải biết rằng các thiết kế của Wy đều là hàng hiếm, nhiều người cầu còn không được kia kìa. Nếu như em có thể đạt được một cơ hội, nói không chừng em sẽ trở nên nổi tiếng ở nước Pháp đấy. Tới lúc đó, chắc chắn tất cả các hãng tạp chí đều sẽ tranh nhau mời em chụp trang bìa cho họ.”
Sau khi nghe xong lời giải thích của người đại diện, Tô Cẩm Tủ mới chợt hiểu ra lợi ích của việc kết bạn với Wy.
Cô ta có thể tưởng tượng ra khung cảnh khi danh tiếng của mình trở nên nổi tiếng khắp thế giới, tất cả mọi người đều phải quỳ dưới váy của cô ta. Đến lúc đó, không chỉ những người đang mắng chửi cô ta trên internet đều sẽ trở nên điên cuồng vì cô ta, mà ngay cả Thời Ngọc Diệp cũng chỉ có thể ngước nhìn cô ta.
Chỉ cần có danh vọng và tiền tài, nhất định Phong Thần Nam sẽ trở lại bên cạnh cô ta.
Nghĩ đến việc tất cả những chuyện này có khả năng cao sẽ xảy ra, Tô Cẩm Tú nhếch khóe miệng lên tạo thành một nụ cười đắc thắng.
“Chị Văn, chuyện lần này xin kính nhờ chị rồi”
Trước khi diễn ra cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng, Thời Ngọc Diệp đã sắp xếp thời gian để ký hợp đồng với Quý Cẩm Tú.
Trước đây cô đã bán bài hát mấy lần cho Quý Cẩm Tú. Tuy nhiên khi ấy cô vẫn đang ở nước Pháp, cho nên cô đã sử dụng quy trình trực tuyến bằng cách in hợp đồng rồi ký tên, sau đó gửi hợp đồng đó đến công ty giải trí nơi Quý Cẩm Tú đang làm việc.
Bởi vậy, đây có thể coi là lần đầu tiên Quý Cẩm Tú gặp Thời Ngọc Diệp.
Đừng nói đến bản thân cô ta, ngay cả cô gái tên Eileen của bộ phận pháp chế mà cô ta dẫn theo cũng căng thẳng đến mức tim đập thình thịch.
“Giám đốc Quý, cô cảm thấy “Nụ cười ngây ngô” là người như thế nào? Mỗi lần tôi nghe những bài hát của cô ấy, tôi đều nghĩ rằng chủ nhân của giọng hát trời ban này chắc chắn sẽ là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp.”
Quý Cẩm Tú nuốt nước bọt, giả vờ bình tĩnh nói: “Thế nên nói những người không có kinh nghiệm đúng là tấm chiếu mới, mỗi cái việc cỏn con này mà cũng căng thẳng.”
“Chẳng phải giám đốc Quý cũng là fan hâm mộ của cô ấy sao? Không ngờ hai chúng ta lại là những người đầu tiên trong lịch sử được tận mắt nhìn thấy diện mạo thật của nữ thần “Nụ cười ngây ngô”, tôi căng thẳng muốn chết mất!”
“Dù gì thì tôi cũng là người đã từng gặp rất nhiều ngôi sao lớn, sao có thể khẩn trương chứ?”
“Vậy tại sao tay cô lại run như vậy?”
“… Được rồi, đúng là tôi có chút mong đợi được gặp cô ấy”
Vừa nói xong, điện thoại di động của Quý Cẩm Tú vang lên một tiếng, là tin nhắn thông báo đã tới nơi của Thời Ngọc Diệp.
“Cô ấy đến rồi.”
Cô gái Eileen nghe được lời này, vội vàng ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía: “Chỗ nào?”
“Cô ấy nói cô ấy đang ở cách nhà hàng vài bước chân”
Vừa mới dứt lời, hai người nhìn thấy cửa nhà hàng bị một người đẩy ra. Đập vào mi mắt bọn họ là một người đàn ông mặc bộ tây trang màu đen, có khuôn mặt trông rất hung hãn cùng với thân hình vạm võ.
Quý Cẩm Tú và Eileen giật nảy mình.
Sao “Nụ cười ngây ngô” lại có thể là một người đàn ông chứ?
Không có đạo lý!
Một giây sau, hai người thấy người đàn ông cao lớn kia xoay người, một bóng hình xinh đẹp ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
“Cố chủ, hẳn là ở nơi đó”
“Ừm”.
Quý Cẩm Tú và Eileen nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang đi về phía