Chương 162: Tô Cẩm Tú cũng tới rồi
Tại hiện trường của trận trung kết.
Lúc này các phương tiện truyền thông đang không ngừng chụp ảnh, liên tiếp vang lêm âm thanh
“Xoạt xoạt”.
Khi Tô Cẩm Tú vừa xuất hiện trên thảm đỏ trong bộ váy công chúa màu trắng, toàn bộ thợ quay phim có mặt ở đây đều không hẹn mà cùng chuyển góc máy ảnh về hướng cô ta.
“Là Tô Cẩm Tú! Cô ta có phải là khách mời đặc biệt được mời đến cuộc thi năm nay không?”
“Không ngờ rằng vẫn có người mời cô ta đến.”
Tất cả mọi người đều đã nghe nói về vụ việc trên internet có liên quan đến Tô Cẩm Tú khiến cư dân mạng xôn xao hồi trước, thậm chí còn có người đoán rằng con đường trở thành ngôi sao của cô ta sẽ bị tạm ngừng, ít nhất cũng cần một khoảng thời gian dài mới có thể quay trở lại giới giải trí.
Không ngờ rằng mọi người đều bị vả mặt.
Không thể không nói, Tô Cẩm Tủ thật sự rất biết cách nắm bắt đúng thời cơ.
Các phóng viên đổ xô đến phỏng vấn.
“Cẩm Tủ! Cô có ý kiến gì về các thí sinh của ngày hôm nay không?”
“Cô đến đây là để ủng hộ bọn họ sao?”
“Xin hỏi cô thích tác phẩm của thí sinh nào nhất?”
“Vụ việc khiến cư dân mạng xôn xao trước đây có tạo thành ảnh hưởng gì đến cô không? Nếu không, tại sao cô lại đột ngột tham gia các sự kiện trong lĩnh vực thời trang?”
“Cô thật sự chú ý tới các sự kiện trong giới thời trang sao? Xin hãy bày tỏ quan điểm cá nhân của cô về ngành nghề thiết kế”
Kể từ khi ra mắt tới nay cũng đã được một khoảng thời gian, mỗi lần gặp phóng viên đều sẽ bị hỏi về rất nhiều vấn đề ở mọi phương diện khác nhau, có người thích đưa ra một số câu hỏi hóc búa đầy xảo trả ẩn chứa sự mỉa mai, Tô Cẩm Tú đã quen với việc này từ lâu rồi.
Cô ta mỉm cười trước ống kính cực kỳ khéo léo, thể hiện khía cạnh rộng lượng và hào phóng của bản thân, hoàn toàn không để ý đến những câu hỏi gian xảo của các phóng viên.
Bây giờ mọi chuyện xảy ra ở hiện trường đều đang được truyền hình trực tiếp, cô ta nhất định phải biểu hiện ra dáng vẻ hoàn mỹ nhất của mình, khiến tất cả mọi người phải có cái nhìn mới về cô ta.
Tuy nhiên, sự im lặng của cô ta không thể ngăn được câu hỏi của các phóng viên. Ngược lại, bọn họ còn đưa ra những nghi vấn càng ngày càng trở nên phản cảm hơn.
“Tô Cẩm Tú, có phải cô vẫn đang cảm thấy phiền não vì những dư luận trên internet không?”
“Bị người khác vạch trần việc quyến rũ một người đàn ông đã có vợ, cô cảm thấy thế nào? Khi làm ra chuyện đó, chẳng lẽ lương tâm của cô không đau chút nào sao?”
“Phong Thần Nam nói rằng anh ta hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ gì với cô, vì sao trước đây cô luôn nhắc đến anh ta như thể hai người rất thân thiết vậy?”
Khuôn mặt của Tổ Cẩm Tú bỗng dưng cứng đờ.
Hai tay cô ta siết chặt thân váy, sắc mặt nhanh chóng trở nên tái nhợt, cứ như thể đang bị ức hiếp, dường như chỉ trong một giây tiếp theo nước mắt sẽ rơi xuống.
“Mấy người có thể đừng hỏi những vấn đề này nữa không…” Giọng nói nghẹn ngào vang lên, hốc mắt đỏ hoe cùng đôi mắt ướt át kia của cô ta trông cực kỳ đáng thương trước ống kính.
Các phóng viên cảm nhận thấy mùi vị của sự giả tạo từ trên người Tô Cẩm Tú, biết mình gặp phải đối thủ khó xơi nên lập tức im lặng.
Lúc này, chị Văn mới xuất hiện để ngăn cản các phóng viên.
“Hôm nay Cẩm Tú đến đây là vì được mời tham dự sự kiện, nơi này không có phân đoạn phỏng vấn, xin mọi người hãy buông tha cho nghệ sĩ nhà chúng tôi.”
Sau khi nói xong, cô ta bảo vệ Tổ Cẩm Tú bước đến hết thảm đỏ, đi đến hàng ghế dành cho khách quý.
Trong số những người xem truyền hình trực tiếp có không ít người bị lừa bởi dáng vẻ đáng thương của Tô Cẩm Tú, bọn họ cùng nhau bình luận chỉ trích các phóng viên.
“Những ký giả này ăn cứt thay cơm đúng không? Miệng thổi hơn cả phân!”
“Rõ ràng hôm nay là trận chung kết của cuộc thi thiết kế, không hỏi về những chủ đề liên quan đến giới thời trang mà cứ soi mói chuyện riêng của khách quý là có ý gì? Có thể chuyên nghiệp hơn một chút không?”
Nhưng từ trước đến nay Tô Cẩm Tú cũng thu hút được không ít anti fan, cho nên những lời chế nhạo nhục mạ cô ta không ngừng xuất hiện trong khung bình luận trên trang phát sóng trực tiếp.
“Thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, vì sao không đi diễn kịch? Đừng làm ô nhiễm bầu không khí trong lành ở giới thời trang được không?”
“Đúng là thứ trà xanh, đạo đức giả như thế mà lũ fan hâm mộ của cô ta vẫn tung hô được hả? Tôi nhìn mà chỉ muốn ói.”
“Tôi là một chàng trai thẳng hơn ống thép mà cũng không chịu nổi loại phản ứng này của cô ta.”
“Trái tim thủy tinh dễ vỡ như vậy thì đừng làm nghệ sĩ nữa, một chút xíu áp lực cũng không chịu được mà đòi gia nhập giới giải trí, rác rưởi”.
Chờ đến khi Tô Cẩm Tú tìm được chỗ ngồi của mình ở hàng ghế khách quý, ngồi xuống, sau đó mở điện thoại di động lên nhìn thoáng qua trang phát sóng trực tiếp mới phát hiện trong khung bình luận có rất nhiều người đang tranh cãi ầm lên vì cô ta. Xem xong, Tô Cẩm Tủ cảm thấy rất hài lòng.
“Chị Văn, vừa nãy em diễn thế nào?”
Tuy là câu hỏi nhưng vẫn có thể thấy được sự đắc ý của Tô Cẩm Tú, quả nhiên chị Văn vừa nhìn thoáng qua khung bình luận đã gật đầu khen ngợi.
“Không tệ, hiệu quả rất tốt. Sử dụng phương pháp này sẽ khiến các phóng viên và dân mạng chủ động tạo chủ đề cho em. Không cần quan tâm bọn họ nói gì, chỉ cần mức độ chú ý của mọi người đối với em không giảm, vậy là đủ rồi.”
Bọn họ là người có danh tiếng, mặc dù cũng rất quan tâm đến sự trong