Chương 209: Đừng quên chúng ta có con trai thiên tài
Quả nhiên tin tức Liên Mạnh Tùng mang đến không phải tin tốt.
Sau khi Thời Ngọc Diệp và Phong Thần Nam nhận được tin tức cũng chạy đến phòng thí nghiệm của Diễn Mạnh Tùng, phản ứng đầu tiên là quan tâm đến sự an toàn của anh ta.
“Tình huống bây giờ của anh thế nào rồi, không sao chứ?”
“Không sao, tôi nghỉ ngơi một ngày rồi thử lại lần nữa xem. Con chip trên người cô ta, có lẽ còn có biện pháp khôi phục lại như cũ. Nếu không tra được ra được cái gì, chúng ta cũng không có tiến triển gì thêm”
Ngoài miệng Diễn Mạnh Tùng nói không sao, nhưng lúc này anh ta vẫn nằm trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, bị trợ lý Lâm Bảo Tâm cấm xuống giường.
“Không được, tình huống hiện giờ của anh, không thể tiếp tục điều tra”
Thời Ngọc Diệp vội vàng mở miệng ngăn cản: “Tôi thà rằng không tiến. triển gì thêm, thà đổi một cách khác, cũng không muốn để anh mạo hiểm”
“Thế nhưng..”
“Mục đích của đối phương là muốn làm hại ba người chúng ta, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, chúng ta cũng khẳng thể làm mình bị thương được, nếu không chúng ta sẽ thật sự mắc bẫy”. Cô nói rất đúng, Diện Mạnh Tùng im lặng, trong lòng rất áy náy.
“Đều tại tôi không để bọn họ kiểm tra kĩ càng, nếu có thể chuẩn bị từ sớm, thì bao nhiêu công sức cũng không đ sông đổ biển. Dù sao hai người vất vả lắm mới mang cô ta về..”
Phong Thần Nam đặt tay lên vai anh ta, vỗ nhẹ mấy cái, nói: “Sẽ còn có cách khác, anh không cần tự trách, điều quan trọng nhất là nghỉ ngơi cho tốt.”
“Thật sự xin lỗi…” Thời Ngọc Diệp nhớ tới Tô Cẩm Tú, hỏi. “Cô ta đã tỉnh chưa? Bọn tôi có thể đi gặp cô ta được không?”
“Còn chưa tỉnh, tôi để Lâm Bảo Tâm đưa mọi người đến đó”
Sau đó, hai người được dẫn đến phòng bệnh độc lập nơi Tô Cẩm Tú đang ở, cô ta vẫn đang hôn mê, sắc mặt còn nhợt nhạt hơn cả Diện Mạnh Tùng.
Thời Ngọc Diệp đi lên trước bắt mạch cho cô ta. Phong Thần Nam ngồi bên cạnh sô pha chờ.
“Cô ta sắp tỉnh lại, có lẽ là lâu rồi không được ăn, bây giờ cơ thể hơi yếu, cần phải truyền dịch cho cô ta mới được.”
Anh ung dung từ một tiếng. Thời Ngọc Diệp thấy anh không thèm để ý như thế, trong lòng rất bất ngờ.
“Bây giờ anh vẫn còn ghét cô ta?”
“Không lý do gì để không ghét.”
“Mặc dù cô ta làm rất nhiều chuyện không tốt, nhưng cũng không phải là chủ ý của cô ta nha, chẳng qua là ký ức bị người ta động tay thôi”
Phong Thần Nam không đồng ý với ý kiến này của cô, sầm mặt lại. “Ký ức bị bóp méo cũng không sửa được bản chất tà ác sâu trong lòng cô ta”.
Cô ta không chỉ chĩa vào Thời Ngọc Diệp nhiều lần, còn lừa gạt anh, vì mục đích của mình mà dùng mọi thủ đoạn. Người phụ nữ như vậy, bản. chất đã hoàn toàn thối nát rồi.
Thời Ngọc Diệp suy nghĩ, cũng cảm thấy anh nói rất có đạo lý, do nhất
thời cô đứng trên góc độ của bác sĩ mà quên mất nhìn lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.
“Vậy sau khi cô ta tỉnh lại thì chúng ta làm gì đây?”
“Đầu tiên xem cô ta có tính lại hay không đã rồi nói” Anh nhẹ giọng nói. Thời Ngọc Diệp lại ngây người. “Anh cảm thấy cô ta không tỉnh lại sao?”
“Nếu như anh là người đứng sau màn này, anh sẽ không để cô ta có cơ hội tỉnh lại. Có con chip trong đầu, cô ta cũng chỉ là một cái máy không dùng được mà thôi, tùy tiện giờ chút thủ đoạn là xong, bởi vì miệng người chết là giữ bí mật tốt nhất!
Thời Ngọc Diệp cảm thấy suy đoán của Phong Thần Nam vô cùng có đạo lý.
“Mặc dù cô ta đáng ghét, nhưng em cho rằng cô ta vẫn chưa đến lúc chết. Nếu có cơ hội lấy đồ trong đầu cô ta ra, có thể chuyện sẽ tiến thêm được một bước”
Phong Thần Nam cười khen cô: “Không hổ là vợ yêu của anh, vậy mà lại nghĩ giống anh”.
“Vậy anh nói xem, có cách gì lấy đồ trong đầu cô ta ra được không?”
“Vấn đề này, em hỏi anh cũng vô dụng, em phải hỏi con của chúng ta”.
Một câu này của anh giống như là đánh thức người đang trong mộng vậy.
Nói về y thuật và động dao, bé lớn lại vô cùng thành thạo, đợi sau khi lấy được con chip, còn có thể nhờ bé hai phiên dịch.
Không phải nói, con trai của cô thật sự là báu vật nha.
Chỉ có điều cố cũng rất do dự khi điều này có thể sẽ để các con mạo hiểm.
Phong Thần Nam cũng nhìn ra tiếng lòng của Thời Ngọc Diệp. “Cho dù bọn nhỏ có chúng tay vào không, có tầng quan hệ máu mủ này, bọn nhỏ cuối cùng vẫn bị liên lụy vào. Huống hồ, bọn nhỏ vẫn luôn muốn