Chương 231: Phối hợp điều tra
Tin tức về vụ tai nạn xe hơi của Tô Cẩm Tú đã lan truyền nhanh chóng.
Điều đáng ngạc nhiên nhất là, người chịu nhiều ảnh hưởng nghiêm trọng lại chính là Thời Ngọc Diệp.
“Tô Cẩm Tú bị giết hại có phải là do sự sắp đặt của Thời Ngọc Diệp hay không? Thật tình cờ vào đêm qua cô vừa bị Tô Cẩm Tú tố cáo thì hôm nay Tô Cẩm Tú đã bị xe đâm: “Nếu thực sự đúng như dự đoán ở trên thì Thời Ngọc Diệp thật quá độc ác rồi…
Đúng là một người phụ nữ đáng sợ: “Tại sao các anh không nghĩ rằng đó là vì Tô Cẩm Tú có quá nhiều kẻ thù? Chuyện này có gì liên quan đến tiên nữ của chúng ta chứ? Đừng học theo cái thủ đoạn ngậm máu phun người của cấp trên các anh!”
‘Dù biết là như vậy nhưng bên trong có quá nhiều sự trùng hợp. Tôi có chút nghỉ ngờ Thời Ngọc Diệp… Hy vọng rắng cô ấy có thể ra mặt để làm sáng tỏ vụ việc này”
Tại tập đoàn Phong thị Chỉ vài tiếng sau khi Phong Thần Nam nói chuyện điện thoại với Vinh Sở Lâm, anh đã biết được thông tin Tô Cẩm Tú gặp tai nạn xe hơi, hơn nữa lại còn bị sát hại ở ngay tầng dưới công ty của Vinh Sở Lâm.
“Cô ấy có chết không?”
“Báo cáo tổng giám đốc Phong, trước mắt vẫn còn đang cấp cứu trong bệnh viện, tạm thời vấn chưa có thêm tin tức gì mới”
“Vinh Sở Lâm ở đó đã nói gì?” Anh nhớ kỹ trong một giây.
“Anh ta nói rằng vụ tai nạn này không liên quan gì đến anh ta”
Khi Phong Thần Nam mở facebook ra thì lập tức nhận thấy cư dân mạng đang xôn xao bàn tán, họ đã nghỉ ngờ Thời Ngọc Diệp, anh đột nhiên vô cùng tức giận.
Đăng Dạ Hiên vừa định nói rằng anh ta đang muốn tìm một người để trút giận, lại thấy Phong.
Thần Nam đã tự mở máy tính lên để làm việc đó.
“Tổng giám đốc Phong, anh muốn thế nào?”
“Làm cho đám người này không còn gì để ăn thậm chí là không thể nghĩ đến việc lên mạng vào tối nay cũng được”
Phong Thần Nam nói xong, đầu ngón tay đánh rầm một cái vào bàn phím rồi đứng bật dậy.
Chưa đầy hai phút sau, một tiếng gõ bàn phím cuối cùng vang lên, trên tất cả các diễn đàn internet lớn như Facebook đều rơi vào trạng thái đóng băng.
Đăng Dạ Hiên kinh ngạc không nói nên l Tổng giám đốc Phong lần này ra tay, so với lần trước còn lợi hại và nhanh hơn nhiều.
Anh đã bí mật luyện tập kỹ thuật hack ấy tại nhà sao?
Tôi mơ hồ nhớ lại hai lần đầu tiên, tổng giám đốc Phong tự mình ra tay tìm một hacker ở một thành phố lớn và anh đã phải chịu hàng loạt những thất bại. Khiến cho Đằng Dạ Hiên còn tưởng rằng tay nghề của tổng giám đốc Phong cũng chẳng hơn ai.
Nhưng xem ra bây giờ tổng giám đốc Phong thực sự là rất tuyệt vời…
Lúc này, đột nhiên một tiếng gõ cửa vang lên, ngay sau đó người thư ký cuống cưồng đẩy cửa bước vào báo cáo.
“Tổng giám đốc Phong, cảnh sát đã tìm tới cổng rồi, họ yêu cầu anh phải phối hợp điều tra”
Phong Thần Nam khế cau mày.
Đảng Dạ Hiên không ngừng khiếp sợ.
“Tổng giám đốc Phong, lúc nấy anh không ẩn IP sao? Tại sao vừa mới hack mấy trang web mà đã bị cảnh sát tìm tới cổng rồi?”
“Câm miệng”
Ánh mắt của Phong Thần Nam trắng bệch, quay đầu nói với thư ký của mình: “Cho bọn họ vào đi”
“Vâng”
Sau khi một vài viên cảnh sát bước vào, Đẳng Dạ Hiên mới biết hóa ra họ tới đây để điều tra về vụ tai nạn xe hơi của Tô Cấm Tú.
“Theo như lời khai báo trước mắt của bố mẹ cô Cẩm Tú, những người duy nhất từng cùng cô có một kỳ nghỉ lễ là anh Phong và cô Hoắc cho nên chúng tôi mới thử tới đây mời hai người tới đồn một chuyến để cùng phối hợp điều tra”
Nghe thấy vậy nên Phong Thần Nam liền đồng ý đi cùng họ.
Sau khi tới đồn cảnh sát, Thời Ngọc Diệp đã đang phối hợp điều tra ở phòng thẩm vấn bên cạnh.
‘Trở lại cuộc điều tra, vì cảnh sát cũng không có bằng chứng xác thực để buộc tội Thời Ngọc.
Diệp và Phong Thần Nam nên quá trình điều tra nhẹ nhàng đến lạ thường, cảnh sát cũng sẽ không tiến hành giam giữ họ.
Chờ sau khi Phong Thần Nam tiếp nhận điều tra xong thì thời gian cũng đã trôi qua ba tiếng.
Thời Ngọc Diệp đã chờ anh ở bên ngoài “Em đợi lâu chưa?”
“Không đâu, tôi cũng vừa mới ra cách đây chưa lâu”
Phong Thần Nam nhẹ nhàng bước tới rồi ôm cô vào lòng “Đừng lo, anh nhất định sẽ bắt được hung thủ thật sự, nhất định sẽ không để em phải chịu oan ức đâu”
“Tôi không lo lắng chuyện đó, ngược lại là lo lắng nếu Tô Cẩm Tú chết thật thì manh mối của Vinh Sở Triết có bị đứt đoạn hay không?”
“Cho dù cô ấy không chết thì manh mối cũng không rõ”
Nói vậy cũng đúng.
Khi nhìn thấy hai người bình an vô sự trở về nhà, bọn trẻ mừng rỡ lao nhanh tới rồi ôm chặt lấy họ.
“Ôi bố… mẹ…, làm chúng con lo lắng đứng ngồi không yên!”
“Bố mẹ không sao là tốt rồi. Vừa nấy chúng con còn gọi điện thoại nhờ cậu giúp đỡ nhưng không ngờ cậu lại đang ở nước Mỹ. Vân Mặc Tích đã đi điều tra nhưng tới giờ vẫn chưa có tin tức gì, chúng con sốt ruột đến mức thiếu chút nữa là tới “Mẹ, chúng con đều rất lo sợ…
Nhìn bọn trẻ khóc cạn nước mắt, Thời Ngọc Diệp lòng đau như cắt “Sao các con lại khóc thảm như đưa tang như vậy? Chẳng phải bố