Chương 286: Tối nay vợ lại bị cướp
“Rốt cuộc cô nói với cô ấy cái gì vậy?”
‘Vinh Sở Lâm nghe Tân Băng Như nói, huyệt thái dương và gân xanh trên trán đều nổi lên, tức đến mức vội vàng đi tới cầu thang máy, cố gắng đem người kéo trở về.
Nhưng Tân Băng Như lại đưa tay ra ngăn cản.
“Anh đừng tức giận với em có được không? Em thật sự đã cố hết sức rồi, một mực nói với cô ấy là cô ấy là người mà anh yêu nhất, nhưng cô ấy càng nghe càng tức giận sống chết không chịu đi về cùng em, em có phải hay không nói sai cái gì Vinh Sở Lâm hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hét lớn một tiếng: ‘Câm miệng”
Tân Băng Như bị anh ta đột nhiên quát lớn thì bị dọa đến sửng sốt, toàn thân cứng ngắc.
Những thư ký xung quanh cũng run lẩy bẩy, cúi đầu làm việc hoàn toàn không dám nhiều chuyện.
Tân Băng Như Nước mắt rơi xuống.
“Xin lỗi, Sở Lâm là em làm trở ngại cho anh, không giúp gì được…
Ting — Thang máy đến rồi.
Vinh Sở Lâm nhìn cũng không nhìn Tân Băng Như một cái, xoay người đi vào trong thang máy.
Anh ta không biết là sau khi Tân Băng Như đuổi Mẫn Tuyết Nguyệt đi, thì cố ý đợi ở dưới lầu 5 phút đồng hồ, chuẩn tốt ấm ức và kỹ xảo.
biểu diễn mới xoay người lên lầu tìm Vinh Sở Lâm.
Cho nên lúc này đợi Vinh Sở Lâm xuống lầu, người cũng đã sớm không biết ở đâu.
‘Đuổi không trở lại “Mẹ kiếp.”
Vinh Sở Lâm tức giận đến mức nói bậy.
Trong máy mắt cảm giác hoảng sợ xâm nhập vào người anh ta.
Cảm giác hối hận nổi lên trong lòng anh ta, nếu như vừa rồi không có lưu lại với cổ đông Lý nói về chuyện cổ phiếu mà trực tiếp đuổi xuống, có phải Mẫn Tuyết Nguyệt cũng sẽ không như thế rời đi?
Cô ấy hiện tại nhất định là cực kì tức giận, giận anh ta, mảng anh ta là kẻ bất lực.
Vinh Sở Lâm không có cách nào tha thứ cho mình.
Nhưng sau cùng cái gì cũng không thể làm.
Đứng tại chỗ, Vinh Sở Lâm tự hỏi vì sao ngày hôm nay cô ấy lại tới công ty tìm anh ta?
Là bởi vì nghe nói chuyện anh ta muốn kết thông gia với nhà họ Tân, muốn tới để hỏi hay là đến để cảnh cáo anh ta, sau đó lại không muốn để cho người khác biết bọn họ có quen biết Suy tư nửa ngày cũng không có đáp án.
Trong đầu đều là những lời nói đêm hôm đó cô ấy với anh ‘chúng ta từ nay về sau là người xa lạ đï, còn có mới vừa trước khi đi kia lạnh lùng như người xa lạ.
Trong lòng triệt để đau.
Mẫn Tuyết Nguyệt sau khi rời khỏi Vinh thị, rất sợ Vinh Sở Lâm tìm đến nhà cô ta, dứt khoát chạy đi khu chung cư Hải Lâm tìm Thời Ngọc Diệp.
Vừa nhìn thấy chị em tốt, trong lòng ngập tràn ủy khuất bấy lâu rốt cuộc cũng để lộ ra.
Lúc này Thời Ngọc Diệp cũng hỏi chuyện gì xảy ra, nghe Mẫn Tuyết Nguyệt kể xong lúc này khó tránh khỏi có chút tức giận.
“người phụ nữ họ Tần kia tùy tiện nói vài câu cậu cứ như vậy đi? Vì sao không cùng Vinh Sở Lâm nói chuyện?”
Mãn Tuyết Nguyệt lau nước mắt, mặt mũi không cam lòng.
“Tớ làm gì có tư cách và lập trường nói, nếu để cho tất cả mọi người biết Vinh thị bị chèn ép là do công ty nhà tớ gây ra, mọi người ở đó không phải sẽ xông vào đánh tớ sao”
“Ai dám đánh phụ nữ có thai, đó là tội mưu sát!”
“Tớ không tính nói cho anh ta biết”
Thời Ngọc Diệp bất đắc dĩ đến cực điểm.
Cũng không tính là tức giận chẳng qua là, nếu như Mãn Tuyết Nguyệt lựa chọn cả đời đều không nói cho Vinh Sở Lâm, thì Vinh gia cùng nhà họ Tân hôn sự chắc chẩn sẽ xảy ra thuận lợi, Tuyết Nguyệt cùng Vinh Sở Lâm từ nay về sau liền không có chuyển biến tốt rồi “Cho nên cậu định làm gì”cô liền hỏi.
Mãn Tuyết Nguyệt rơi vào suy nghĩ, con mắt cụp xuống.
“Chắc là sẽ quay trở về nước pháp, đi phát triển sự nghiệp thôi”
“Cậu thật sự nghĩ như vậy?”
“Thành phố Hải Phòng này, tớ không ở nổi nữa”
Thời Ngọc Diệp nhịn không được thở dài một hồi: “Cậu ý, nếu như có thể đem một chút động lực và tinh thần của sự nghiệp vào tình yêu, vậy thì rất hoàn mỹ”
Mẫn Tuyết Nguyệt phản bác: “Cậu sai, rồi trên thực tế tớ đã bước đi bước đầu tiên, chỉ là đã quá muộn rồi, hôm nay tình trạng công ty và chiến lược tớ đã có, tớ không hy vọng bởi vì sự ích kỷ của tớ mà làm hại công nhân thất nghiệp, bọn họ mới làm vô tội”
Việc này cách làm của cô ta cũng không phải là hoàn toàn đúng đắn, nhưng cũng không sai Bất luận lựa chọn như thế nào cũng không thể trở thành truyện cổ tích hoàn mỹ được.
Thời Ngọc Diệp lại một bộ mặt nặng nề thở dài.
“Kỳ thật cậu cũng có thể ở lại thành phố.
Hải Phòng dưỡng thai mà, không cần thiết phải ra nước ngoài trốn anh ta”
“Tớ mới không nghĩ mỗi ngày nghĩ cách ứng phó Mẫn Tuyết Nguyệt phản ứng rất nhanh: “nếu thật sự bọn họ kết thông gia đến lúc đó, tin tức truyền thông, tất cả báo chí đều đăng tin tức hôn lễ bọn họ, lúc đó tớ không phải là bị làm chua chết sao, không bằng rời đi gì cũng không nhìn, gì cũng không biết.”
Khi Ngọc Diệp không biết làm sao đến tột cùng.
Cũng coi như không tức giận, chỉ là nếu Mãn Tuyết Nguyệt lựa chọn cả đời không nói, chờ nhà họ Vinh và nhà họ Tân thuận lợi kết hôn, thì Mãn Tuyết Nguyệt và Vinh Sở Lâm từ nay về sau sẽ không còn đường quay đầu nữa.
“Cho nên cậu tính làm gì?” Cô hỏi.
Mãn Tuyết Nguyệt nghĩ nghĩ, con ngươi trầm xuống.
“Chắc là, sẽ về Pháp phát triển sự nghiệp đi”
“Cậu nghĩ kỹ rồi?”
“Thành phố S này, tớ không ở nổi nữa”
Thời Ngọc Diệp không nhịn được thở dài một hơi: “Cậu đó, nếu có thể lấy chút