Chương 293: Dò hỏi
Diên Mạnh Tùng Phong Thần Nam xem kỹ danh sách sát thủ thế giới bị truy nã mà bé Hai đưa, lặng người.
Anh cũng đã từng nghe nói qua, những sát thủ “được” nêu tên trên đây, đều là những tay giết người chuyên nghiệp.
Chỉ cần là có tên trong danh sách này, thì dù là đi bất cứ đâu trên thế giới, nếu để cho sát thủ chuyên nghiệp khác thấy thì chắc chắn sẽ bị truy sát đến cùng.
“Người bình thường không lên được đ: chỉ có sát thủ cấp bậc chuyên nghiệp, đắc tội với trùm thế lực xã hội đen nào đó thì mới có thể bị treo tên lên. Bởi vì sát thủ cấp bậc chuyên nghiệp rất khó giải quyết, cần tập hợp nhiều người cùng nhau thi hành, cho nên mới có loại danh sách này”
“Sao anh ta lại có tên trong danh sách này vậy?”
“Vi anh ta đã đánh cắp loại thuốc độc đắt nhất thế giới từ căn cứ của người khác. Loại độc đó con đã tìm anh Tử Long để nghiên cứu rồi, loại độc mà ba trúng có vài thành phần là từ đó”
Phong Thần Nam cạn lời.
Chỉ vì để ám sát anh, mà mạo hiểm đi lấy cắp độc dược.
Không biết đây có phải là vinh dự của anh hay không?
Bây giờ anh chưa chết, Lâm Bảo Tâm trở thành sát thủ bị truy nã, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy hả dạ.
“Xem ra, tay bản tỉa kia quả nhiên là Lâm Bảo Tâm”
Phong Thần Nam cầm tài liệu, trong đầu bắt đầu tính toán.
Bé Hai biết anh đang nghĩ gì nên nói “Nếu như ba muốn ra tay từ chỗ anh ta, thì con có một lời đề nghị như này”
“Nói đi”
“Con tra ra được người nhà của anh ta rồi”
“Cái này con cũng tra ra được sao?”
Bé Hai đắc ý cười “Sau này ngày nào ba cũng phải khen con là tiểu thiên tài”
“Con không tự nghĩ xem, là nhờ gen của ai thì con mới có được cái não thông minh như vậy”
Phong Thần Nam bày ra bộ dáng công lao lớn nhất là của ông đây, nói tiếp: “Nhanh nào, cho ba xem thử, trong nhà anh ta có những ai”
Ồ, ở đây nè, bố lấy đi mà xem từ từ, con muốn đi ngủ. Ngủ ngon nha bố!”
Phong Thần Nam nhận lấy tư liệu, nhìn xong thì sửng sốt vài giây.
Xem ra, anh phải tìm Diên Mạnh Tùng để nói chuyện một phen.
Sắp xếp lại tư liệu, cuối cùng thì anh cũng về đến phòng, nhưng khi đó Ngọc Diệp đã ngủ say rồi.
Anh đi tắm, sau đó thay đồ ngủ rồi nhẹ nhàng trèo lên giường.
Thời Ngọc Diệp như bị đánh thức, mắt cô hơi mở hé ra, mơ màng nhìn Phong Thần Nam “Anh vừa đi đâu vậy?”
“Anh nói chuyện cùng với bé Hai”
“Ứm”
Cô rất mệt nên hỏi xong đã nhắm mắt đi ngủ lại, nhưng thân thể theo bản năng mà rúc vào lòng Phong Thần Nam.
Phong Thần Nam gối đầu lên cánh tay, tay còn lại ôm chặt eo cô.
Đột nhiên không cảm thấy buồn ngủ.
Làm sao eo lại gầy như vậy chứ?
Hay bình thường cô giấu mình để ăn đồ giảm cân?
Sau này phải theo dõi cô ấy sát sao hơn mới được.
Phong Thần Nam vừa nghĩ ngợi, vừa nhìn sắc mặt của cô lúc ngủ.
Ngọc Diệp ngủ rất an tĩnh, như một tinh linh đang say giấc nồng vậy, mềm mại mà mỹ lệ động lòng, người cô truyền đến mùi hương, làm cho Phong Thần Nam khó lòng kiềm chế được.
Đặc biệt là cảm giác trên tay.
Anh không tự chủ được mà ôm cô chặt hơn một chút, nhưng thế vẫn thấy không đủ…
Gần hơn một chút nữa đi…tốt nhất là khoảng cách âm..
“Ừm, anh đừng ôm chặt như vậy, nóng chết mất”
Người trong ngực bị nóng nên tỉnh lại, cô hờn dỗi một câu, sau đó dịch ra xa một chút rồi lại tiếp tục ngủ.
Anh hít sâu một hơi, một lúc lâu sau mới có thể kiềm chế được cảm xúc của mình.
Ôi chúa tôi.
Loại chuyện giữa vợ chồng này, nói đi cũng phải nói lại, không thể chỉ đơn phương từ một phía được, để lần sau lại nói Có thể ngủ bên cạnh vợ, đã là một điều rất hạnh phúc rồi.
Sau khi bình tĩnh lại, anh vươn tay ra, gạt đi sợi tóc mai trước mặt cô. Làn da cô như: ngọc, sáng lên như một nàng tiên, thật là đẹp đến mức làm cho người ta hít thở không thông.
Phong Thần Nam nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn.
“Ngủ ngon, vợ yêu”
Ngày hôm sau Một biệt thự nhỏ trên sườn đồi.
Diên Mạnh Tùng được mời tới gặp mặt, anh ta thấy dàn vệ sĩ của Phong Thần Nam phong toả hết khu vực xung quanh nên biết được, hẳn là chuyện hôm nay bàn bạc rất quan trọng.
“Nghe nói cách đây không lâu anh bị ám sát, nhanh thế đã hồi phục rồi hả?”
‘Có chất thân thể tốt” Phong Thần Nam nhấp một ngụm trà, có ý bảo Diên Mạnh Tùng ngồi xuống: “Tôi có