Chương 295: Anh có người phụ nữ khác sao?
Cũng may là Phong Thần Nam mang theo đủ vệ sĩ.
Mấy chiếc xe bị cháy làm cho đường núi bị tắc nghẽn, trước tiên họ gọi điện thoại sắp xếp trực thăng đến đón.
Ở khu biệt thự Hải Lâm.
Thời Ngọc Diệp cũng đã nhận được tin tức, cô muốn đến đấy xem sao nhưng lại bị các con ngăn cản “Mẹ ơi, ba đã nói rồi, hiện tại ra ngoài rất nguy hiểm, mẹ cứ ngoan ngoãn ở nhà đợi ba quay lại là được”
Cô đứng ngồi không yên, lòng nóng như lửa đốt “Ba con vừa mới hồi phục không lâu, giờ lại gặp phải tai nạn xe, nhỡ đâu bị thương lại, vậy thì phải làm sao”
“Mẹ đừng sợ, chúng ta còn có ông ở đây”
Đúng là không sai, nhưng ông bình thường đều đứng ngoài cuộc, nếu không phải tình huống vô cùng nguy cấp, ông tuyệt đối sẽ không tự mình ra tay.
Như lần trước, Phong Thần Nam trúng độc sinh mệnh đang gặp nguy hiểm, ông cũng chỉ bảo bé Lớn qua láy thuốc dẫn, đến một đầu ngón tay ông cũng không giúp.
Thời Ngọc Diệp lo lắng, đến tận lúc Phong ‘Thần Nam về đến nhà, cô mới an tâm hơn.
“Ba ơi, ba và chú Diên không sao chứ?”
Các cục cưng ra cửa đón, hai người đàn ông chỉ bị dính chút tro trên mặt, mu bàn tay hơi trầy xước, không nhìn ra vết thương khác nữa.
“Không sao”
Phong Thần Nam vừa ngẩng đầu lên thì đã thấy Ngọc Diệp đang đi về phía mình, cô kéo anh vào phòng khách, bảo anh ngồi xuống, sau đó bắt mạch cho anh.
Anh ngửa đầu, nhìn chäm chẩm vào biểu hiện nghiêm túc của cô.
Từng giọt mồ hôi nhỏ lấm tấm trên da cô.
Rõ ràng là trời đang là mùa đông, thế nhưng cô lại đổ mồ hôi Chắc là do cô mới nhận được tin tức nên thấp thỏm bất an.
Nghĩ đến đây, Phong Thần Nam cảm thấy thương tiếc, vươn tay kia ra, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên đầu mũi cô, ánh mắt nhìn cô đầy sự cưng chiều.
Cuối cùng Thời Ngọc Diệp cũng bắt mạch xong, cô thở phào nhẹ nhõm.
“Tốt rồi, không có sao cả, cũng không có dấu hiệu bị nội thương”
Phong Thần Nam tiếp lời.
“Tất nhiên rồi, anh đã bảo là kỹ thuật lái xe của anh rất tốt mà”
Anh kiêu ngạo nhìn thoáng qua Diên Mạnh Tùng, nhấn mạnh chiến công hôm nay của mình, cảm thấy mình xứng đáng được một tràng võ tay nữa mới đúng.
Kết quả một giây tiếp theo lại đổi lại được một câu.
“Anh lái xe tốt lúc nào? Rõ ràng là lật xe tốt thì có”
“Anh không lật xe”
“Còn dám nói nữa”
Sao người vợ xinh đẹp dịu dàng, đáng yêu, đoan trang, hào sảng trước đây lại trở thành một cô vợ dữ dẫn thế này?
Bé Lớn khám cho Diên Mạnh Tùng, mạch tốt.
“Chú Diên hắn là bị dọa sợ nên dạ dày không thoải mái, chức năng của hệ tiêu hóa tạm thời bị rối loạn, sẽ có thế có hiện tượng nôn mửa và tiêu chảy, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là được, không có gì đáng ngại.”
Diên Mạnh Tùng thu tay về, nhẹ nhàng nói cảm ơn.
Lúc này, Thời Ngọc Diệp mới có tâm tư hỏi cặn kẽ mọi chuyện.
“Sao anh lại gặp phải chuyện như này vậy, anh có tra ra được là ai làm chưa?”
“Việc này, không tránh khỏi có quan hệ với Lâm Bảo Tâm”
“Lâm Bảo Tâm? Không phải người này bị cậu Tùng sa thải rất lâu rồi sao? Sao lại có liên quan đến anh ta được?”
Tối hôm qua cô ngủ rất sớm, thế nên Phong Thần Nam chưa kịp kể lại cho cô mọi chuyện.
Bởi vậy, bây giờ nghe được cái tên Lâm Bảo Tâm này, cô cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Bé Hai chủ động kể lại mọi chuyện, đồng thời lấy ra cả bảng chứng.
“Việc xảy ra trong hôm nay, con đã điều tra camera giám sát rồi, giống như dự đoán, camera đã bị phá hủy, thủ pháp giống hệt với vụ ám sát ba, rất có thể là do cùng một người làm”
Cô nghe xong thì há hốc mồm.
“Một trợ lý ở bên cạnh lâu như vậy lại là sát thủ, thế nhưng một chút cậu cũng không cảm nhận được?”
Diên Mạnh Tùng mím môi “Anh ta chưa từng hại tôi”
Phong Thần Nam ngắt lời: ‘Không phải chưa từng làm qua, chỉ là do anh chưa từng phát hiện ra. Như hôm nay vậy, chiếc xe đó của anh”
Nếu như không phải Phong Thần Nam lo lắng an nguy của ang ta, quyết định tự mình đưa anh ta về nhà thì chỉ sợ vừa rồi Diên Mạnh Tùng đã một mình chôn thây dưới chân núi.
Bây giờ nghĩ lại, nỗi sợ hãi đó lại nhiều hơn