Lâm Gia Thanh bị vả mặt Tại nơi làm việc ngày hôm nay, Thời Ngọc Diệp nhận thấy rằng thái độ của đồng nghiệp đối với cô đã thay đổi.
Hôm qua cô được nghỉ một ngày, không biết có chuyện gì xảy ra trong cuộc họp tống kết tháng, nên khi đi làm lại, cô đã được mấy đồng nghiệp mời làm quen làm cho cô thấy thụ sủng nhược kinh.
“Ngọc Diệp, chúng ta cùng nhau đi ăn vào buổi trưa đi! Uyển Hân cũng đi”
Cô sững sờ vài giây rồi mỉm cười “Được chứ”
Phó Uyển Hân đang có tâm trạng rất tốt, cô ấy đã nói với cô về những gì đã xảy ra trong cuộc họp ngày hôm qua: “Chị Ngọc Diệp, thái độ của mọi người đối với chị càng ngày càng tốt.
Dù Lâm Gia Thanh có nói xấu sau lưng chị thì cũng sẽ có người đến nói thay chị.
Trong tương lai chúng ta sẽ không còn bị bắt nạt dễ dàng như vậ ©ô cười không nói gì, đúng là tâm tình vui vẻ, không biết là do giấc mơ đêm qua hay là do thái độ của đồng nghiệp đối với cô thay đổi.
Trong giờ nghỉ trưa, các đồng nghiệp của cô tranh thủ trò chuyện sôi nổi và nằm bắt cơ.
hội để đặt câu hỏi với Thời Ngọc Diệp.
“Ngọc Diệp, tôi nghe nói rằng cô đã đi làm giám khảo ngày hôm qua, phải không?
Thế nào? Cô có thể nói cho chúng tôi biết trước một chút về việc đó được không?”
“Mau nói đi, chúng tôi đã được chọn không?
Phó Uyển Hân cũng gia nhập hàng ngũ và chỉ vào mình: “Em, em, em?”
Thời Ngọc Diệp mím môi, nói: “Kỳ thật, tôi không cần nói cho các người, danh sách trúng cử sẽ được công bố trong chốc lát”
“Cái gì? Khi nào?”
“Một giờ rưỡi.”
Các đồng nghiệp bị sốc.
“Cái gì? Còn năm phút nữa là một giờ rưỡi!”
“Tôi muốn ăn nhanh, sau khi ăn xong trở về phòng làm việc kiểm tra trên máy tính!”
“Tôi cũng vậy, tôi cũng vậy”
Mọi người vội vàng cơm nước xong, xem thời gian cũng đã hơn một giờ rưỡi, vội vàng trở lại phòng thiết kế khởi động máy tính lên mạng.
Bộ dạng bối rối trông giống như các thí sinh thi đại học đang kiểm tra điểm số của mình, mong chờ điều đó.
Phó Uyển Hân có chút bất an, nhấp vào trang web chính thức của cuộc thi thiết kế giải vàng, làm mới hai lần, liền thấy danh sách.
“Nó đang sắp ral”
“Mau vào xeml”
Lúc này, Lý Mạn Như, Lâm Gia Thanh và hai đồng nghiệp thân thiết lần lượt trở về.
Nhìn thấy họ nghiêng người trước máy tính của Phó Uyển Hân, nhìn bọn họ rất lo lắng, đang định hỏi xem họ đang làm gì thì đột nhiên một đồng nghiệp hét lên và tỏ ra rất phấn khích.
“Tôi đậu rồi! Tôi đậu rồi!”
Khi tiếng reo hò của các đồng nghiệp giảm xuống, Phó Uyển Hân che miệng lại.
*Tôi cũng vậy… Tôi cũng được chọn”
“Hu hu tôi không được chọn, nhưng tôi vẫn muốn chúc mừng các ngư: “Cô nhất định phải lọt vào trận chung kết! Hãy giành lấy danh dự cho thương hiệu Bảo Thắng của chúng taI”
Lý Mạn Như nhướng mày ngắt lời: “Danh sách chọn lọc rồi sao? Lần này chọn bao nhiêu ứng viên?”
“Trong danh sách tung ra, tôi có thể thấy 60 vị trí trên trang web chính thức.”
Lâm Gia Thanh nâng cảm khinh thường nói nhỏ: “Chọn sáu mươi người, nhiều như vậy chẳng trách là được chọn dễ dàng như vậy”
Anh ta nói xong liền vặn người trở về chỗ ngồi, không vội vàng bật máy tính lên.
Phó Uyển Hân và ba đồng nghiệp khác cong môi, bất kể thế nào, họ đều chia sẻ niềm vui của họ xung quanh Thời Ngọc Diệp.
Thời Ngọc Diệp tràn đầy nụ cười: “Chúc mừng, thiết kế hoàn thành rất tốt”
“Chị Ngọc Diệp, chị thật tệ, chị thừa nước đục thả câu, biết chúng em được chọn nhưng lại không nói cho chúng em biết, thật khiến chúng em căng thẳng và lo lắng!”
“Nếu như tôi thông báo trước, mọi người sẽ không vui vẻ như bây giờ”
“Nói vậy cũng đúng”
“Cảm ơn, Thời Ngọc Diệp, tôi rất hạnh phúc”
“Không cần cảm ơn, tôi không có làm cái gì, thiết kế của cô quả thật là hoàn thành tốt”
Một nhóm người nói chuyện rôm rả, tâm trạng vui vẻ nhưng bầu không khí bên kia văn phòng lại không mấy vui vẻ.
Lâm Gia Thanh cúi gằm mặt, vuốt danh sách nhiều lần nhưng không ra tên, thay vào đó là một đồng nghiệp ngồi bên cạnh thì thào mừng rỡ như điên.
“Là tôi, là tôi! Thực sự có tên của tôi!!”
Trong văn phòng, một số người vui mừng và một số người buồn bã.
Lâm Gia Thanh nhìn thấy đồng nghiệp bên cạnh hưng phấn nhảy dựng tại chỗ, bụng sôi trào, không kìm được nữa liền đập mạnh xuống bàn.
“Nói đi, anh cho rằng đây là nhà trẻ sao?
Không phải vừa mới lọt vào top sáu mươi, có gì vui sướng?”
*Tôi đã tham gia mấy buổi, đây là lần đầu tiên được chọn, không vui sao được?”
Người đồng nghiệp bị la lên tiếng một cách bực bội.
Chính bản thân mình không được chọn thì sẽ không để người khác vui mừng, tổ trưởng này sẽ ghen ghét, đố ky.
Các đồng nghiệp xung quanh Thời Ngọc Diệp ngừng nói, quay đầu lại và nhìn Lâm Gia Thanh và những người khác với ánh mắt sôi nổi.
Lâm Gia Thanh không nhận ra sự hớ hênh