Không bao lâu sau, trên mây mù lại xuất hiện thêm mười sáu người. Mười sáu người này đều cực kỳ chật vật, thậm chí không ít người bị trọng thương.
"Đã đủ người rồi."
Người hầu đội mũ cao quan phẩy tay áo một cái, lập tức có một vài giọt mưa rơi xuống người đám người chín mươi sáu Vạn Tượng chân nhân. Từng giọt nhanh chóng tan vào trong người, khôi phục những vết thương. Thậm chí bởi vì trải qua thời gian dài chiến đấu nên thần lực tiêu hao không ít, nhưng cũng được nhanh chóng bổ xung. Điều này làm cho cả đám Kỷ ninh đều kinh ngạc.
"Nhớ kỹ, chủ điện Thiên Mang Điện có ngàn Thiên Tiên, hoàng đế bệ hạ cùng với những Thuần Dương chân tiên từ nơi khác tới. Bon ngươi vạn lần không được coi thường. Nếu không để các Chân tiên tức giận là cái mạng nhỏ của các ngươi đi tong ngay. Lúc đó đừng trách ta không nhắc trước." Ánh mắt của người hầu đội cao quan đảo qua chín mươi sáu người. Có điều khi ánh mắt này tới chỗ Lạp Tháp chân nhân thì lại hơi dừng lại, thậm chí còn lộ vẻ tươi cười với Lạp Tháp chân nhân.
"Theo lệnh của ta, đi." Người hầu đội cao quan hạ lệnh.
Hắn đi trước dẫn đường.
Chín mươi sáu người đám Kỷ Ninh đạp mâu mù đi theo, chỉ lúc sau là đã tới cửa điện khổng lồ. Chủ điện Thiên Mang Điện không có mái, ở trên chính là hư không vô tận.
"Nhiều Thiên Tiên thật." Kỷ Ninh liếc mắt nhìn về hai hàng Thiên Tiên ngồi. Quả thật là kéo dài tới hết tầm mắt. Đúng là phải có tới cả ngàn người.
"Tới tên của mấy Thiên Tiên lão tổ ở quận An Thiền mà ta còn chưa biết, vậy mà hôm nay lại thấy được nhiều như vậy. E là số lượng Thiên Tiên ở thế giới vương triều Đại Hạ cũng phải hơn ngàn. Khó trách hoàng đế thế giới lớn này lại có thể nói chuyện ngang hàng với Thiên đế trên Thiên Đình." Kỷ Ninh cảm giác được từng đợt dao động ở xung quanh.
Tuy không phải những Thiên Tiên lão tổ cố gắng tạo dao động nhưng vẫn làm cho những Vạn Tượng chân nhân như Kỷ Ninh cảm thấy áp lực.
"Hừ!" Huyền Cơ lão tổ ngồi đó. Khi Kỷ Ninh bước qua mặt, con ngươi hẹp dài hiện lên một luồng lạnh lẽo. Hắn hừ lạnh một tiếng, không hề che giấu việc đối địch với Kỷ Ninh
. . .
"Dừng." Người hầu đội cao quan truyền âm cho chín mươi sáu người nhóm Kỷ Ninh.
Toàn bộ đám người Kỷ Ninh cùng dừng lại.
Lúc này, ở ngay phía trước cách đó không xa chính là tám Thuần Dương chân tiên cùng hoàng đế Đại Hạ. Khi đám người Kỷ Ninh tới gần hoàng đế Đại Hạ có thể nhận thấy được hơi thở của tám vị kia đáng sợ hơn rất nhiều, hơn nữa, rượu tiên quả tiên bày trên bàn của bọn họ hoàn toàn khác với Thien Tiên nên chỉ cần vừa nhìn đã nhận ra.
"Tất cả đều là Thuần Dương chân tiên!" Chín mươi sáu người nhóm Kỷ Ninh cảm thấy ngưỡng mộ.
"Cúi lạy." Người hầu đội cao quan truyền âm ra lệnh.
Vù.
Chín mươi sáu người nhóm Kỷ Ninh chỉnh tề cúi lạy, đồng thời hô lên: "Bái kiến bệ hạ."
Hoàng đế Đại Hạ nhìn xuống. Ánh mắt của tám Chân tiên kia thì lại đều đặt ở chỗ Lạp Tháp chân nhân. Đối với chín Thuần Dương chân tiên đám hoàng đế Đại Hạ thì đúng là chỉ có Lạp Tháp chân nhân là có thể được bọn họ coi trọng. Bởi vì đó chính là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế.
Còn những người khác?
Chín người nhóm hoàng đế Đại Hạ cũng không quá để ý lắm. Do tam giới rung chuyển nên bọn họ mới quan tâm tới đây. Nếu như vào những đại hội Tiên Duyên bình thường thì còn chẳng có ai tới xem, hoàng đế Đại Hạ cũng không tự mình chủ trì mà để người khác làm, sau rồi người đó mang tin tức về những gì diễn ra đưa cho một vài người mạnh mẽ ở tam giới xem. Thỉnh thoảng sẽ có người may mắn được làm môn hạ của Chân tiên!
"Trong chín mươi sáu người này, có ba bốn người trở thành Thiên Tiên đã là không tồi rồi. Còn tới Thuần Dương chân tiên ư? Nếu trong lần đại hội Tiên Duyên này có kẻ mạnh mẽ sau này ở tam giới thì e chính là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế." Đám người Bắc Địa tiên ông nghĩ vậy. Tới cả Lã Động Tân cũng nghĩ vậy.
Còn việc trong chín mươi sáu người kia có hai người sau này là Thuần Dương chân tiên?
Thật quá khó tin.
"Bình thân!" Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.
Chín mươi sáu người Kỷ Ninh lập tức đứng dậy. Mỗi người đều cẩn thận câu nệ.
Hoàng đế Đại Hạ nhìn xuống, lạnh nhạt nói: "Các ngươi đã vượt qua thử thách ở thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ. Qua lần sàng lọc cơ bản này, từ hôm nay, ta sẽ bố trí cho chín mươi sáu người các ngươi chiến đấu một chọi một. Người thua bị loại, người thắng đi tiếp."
"Chín mươi sáu người qua một vòng quyết đấu sẽ còn lại bốn mươi tám người. Bốn mươi tám người còn lại đều sẽ được một món pháp bảo tiên giai."
Giọng nói của hoàng đế Đại Hạ vang vọng cả đại điện.
Vù.
Những người ở phía dưới đều hiện lên vẻ mặt kinh sợ. Tới cả ngàn Thiên Tiên cũng phải kinh hãi. Bốn mươi tám người còn lại được pháp bảo tiên giai? Ở những đại hội Tiên Duyên trước, chỉ có ba người đứng đầu là được pháp bảo tiên giai. Lần này phần thường gấp mười lần trước, tới cả bốn mươi tám kiện.
"Bốn mươi tám người lại trải qua hai vòng quyết đấu nữa, còn lại mười hai người. Mười hai người này, mỗi người sẽ đơợc thưởng ngàn vạn cân nguyên dịch!" Hoàng đế Đại Hạ lạnh nhạt nói.
Toàn bộ yên lặng.
Gần ngàn Thiên Tiên đều phải phát sợ. Chín mươi sáu người nhóm Kỷ Ninh nghe tới đỏ con mắt. Tới cả kẻ cực kỳ giàu như Kỷ Ninh mà cũng phải đỏ mắt theo. Ngàn vạn cân nguyên dịch? Mình có bán hết bảo vật của Thiếu Viêm Nông và chỗ lấy được ở Vu Giang tiên phủ cũng còn lâu mới đủ ngàn vạn cân nguyên dịch. Một trăm ngàn cân nguyên dịch đã làm cho Thiên Tiên phải đỏ con mắt rồi. Vậy mà hoàng đế Đại Hạ lại hào phóng tới vậy.
"Sao bệ hạ lại hào phóng tới vậy. Mỗi người ngàn vạn cân nguyên dịch ư? Mười hai người là một khoản nguyên dịch không ít đâu."
"Bệ hạ có khen thưởng cho ta cũng không nhiều tới vậy."
Nhóm Thiên Tiên cảm thấy kinh ngạc.
. . .
Hoàng đế Đại Hạ lại cực kỳ hờ hững, nói tiếp: "Mười hai người này tiếp tục giao chiến một vòng nữa, còn lại sáu người. Sáu người này lại giao chiến tiếp, còn lại ba người! Ba người cuối cùng sẽ được tới bảo khố của vương triều Đại Hạ ta, chọn lấy một môn thần thông hoặc bí thuật tùy ý."
Được tùy chọn?
Đám người Kỷ Ninh trở nên cuồng nhiệt hơn bao giờ hết. Phần tích cóp của cả một thế giới trong không biết bao nhiêu năm tháng kia chắc chắn hơn Hắc Bạch Học cung không biết bao nhiêu lần. Chỉ riêng chỗ thần thông ở chi nhánh Ứng Long Vệ thôi là đã làm Kỷ Ninh đỏ cả con mắt, chứ khỏi phải nói tới trung tâm Ứng Long Vệ! Mà đây còn là bảo khố của vương triều Đại Hạ, chắc chắn còn nhiều hơn cả Ứng Long Vệ!"
"Sao có thể tùy ý chọn được? Thần thông, bí thuật chính là nền móng cho sư cường thịnh của cả bộ tộc." Tới cả Kỳ Vương, Diên Vương và các vương gia khác đều kinh hãi. "Đây chính là nền móng của Hạ Mang tộc. Làm sao có thể cho bọn
chúng tùy ý chọn được. Nếu để cho chọn, bọn chúng sẽ chọn ngay lấy cái mạnh nhất. Thần thông, bí thuật mạnh nhất đâu dễ gì truyền ra ngoài?"
Có điều thủ lĩnh của Hạ Mang tộc 'hoàng đế Đại Hạ' lại có được quyền nói một là một hai là hai.
"Hơn nữa, theo lệnh của sư tôn!" Hoàng đế Đại Hạ nghiêm nghị nói.
Ở bên cạnh, đám Thuần Dương chân tiên Bồ tát Đại Thế Chí, Lã Động Tân, Bắc Địa tiên ông đều hồi hộp.
"Trong ba người còn lại cuối cùng này. . .Sư tôn ta sẽ chọn lấy một người, trở thành đệ tử ký danh. Sau này đột phá được thành Thiên Tiên, là có thể trở thành đệ tử thân truyền của sư tôn." Giọng nói của hoàng đế Đại Hạ vang vọng khắp đại điện. Toàn bộ Thiên Tiên trong đại điện đều lặng yên, tới cả nhóm Thuần Dương chân tiên cũng phải yên lặng.
Tám Thuần Dương chân tiên đều kinh ngạc. Lúc trước bọn họ không hề biết tin tức này.
"Thật khí phách. Xích Minh lão tổ thật có khí phách. Không ngờ lại chuẩn bị thu một đệ tử trong đại hội Tiên Duyên lần này." Lã Động Tân thầm than. "Có điều tính ra, trong hơn chục thế giới dưới tay Xích Minh đạo tổ, thế giới Đại Hạ này có số mệnh cao nhất. Lần này hoạt động ngầm nổi lên mãnh liệt làm rung chuyển cả tam giới. Lục đạo luân hồi bị hỏng vài chục năm. Đúng là sau khi lục đạo luân hồi hỏng, đại hội Tiên Duyên là nơi có khả năng sinh ra những anh hùng hào kiệt nhất. Rất đáng để thu lấy một đệ tử."
"Ai trong bọn họ sẽ trở thành đệ tử của Xích Minh đạo tổ?"
Bồ tát Đại Thế Chí nhìn đám người Kỷ Ninh.
"Chắc chắn không phải tên mập mạp nhếch nhác kia rồi. Hắn đã là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế, lại sớm được truyền thụ đại thần thông Huyền Vũ. Xích Minh đạo tổ không thể nào không để ý tới thân phận mà giết được! Như vậy, chín mươi lăm người còn lại, người nào sẽ trở thành đệ tử của Xích Minh đạo tổ đây?" Mỗi người đều tự suy đoán.
. . .
"Đệ tử của Xích Minh đạo tổ?"
Gần ngàn Thiên Tiên ở phía dưới đều phải đỏ mắt lên.
Bọn họ đều là Thiên Tiên ở thế giới Đại Hạ cho nên cũng là người dưới trướng Xích Minh đạo tổ! Xích Minh đạo tổ cao cao tại thượng chính là người bản lĩnh lớn trong tam giới, thống lĩnh hơn chục thế giới lớn. Thiên Tiên dưới trướng nhiều như mây. Gần như mỗi Thiên Tiên ở đây đều là đệ tử ký danh. Thậm chí rất nhiều Thiên Tiên ở đây còn chưa được nói chuyện với Xích Minh đạo tổ!
Bọn họ nằm mơ cũng muốn trở thành đệ tử thân truyền của Xích Minh đạo tổ. Đáng tiếc là không có cơ hội.
Ít nhất thì gần ngàn Thiên Tiên ở đây, cũng không có ai là đệ tử thân truyền của Xích Minh đạo tổ!
"Chúng ta còn không được trở thành đệ tử thân truyền của Xích Minh đạo tổ. Vậy mà một người trong bọn chúng lại có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của Xích Minh đạo tổ."
"Thật quá điên cuồng."
Gần ngàn Thiên Tiên ở đây đều khó có thể chấp nhận nổi.
Đạo tổ.
Chính là tồn tại nắm trong tay Thiên Đạo. Những đệ tử được bọn họ đích thân bồi dưỡng đều là những người có tư chất, nhận thức, tâm tính cực kỳ tốt. Bỏ ra cái giá đủ lớn, thông thường đều có thể đào tạo thành Thiên Tiên. Cho nên đệ tử được Xích Minh đạo tổ, Huyền Vũ Đại Đế thu vào, cho dù hiện tại có thực lực yếu cỡ Vạn Tượng chân nhân, nên chỉ là đệ tử ký danh. Nhưng sau này, gần như việc trở thành đệ tử thân truyền đã là ván đóng thuyền rồi.
. . .
Trong khi tám Thuần Dương chân tiên giật mình, gần ngàn Thiên Tiên nhìn đỏ con mắt, thì đám Kỷ Ninh lại sợ tới ngây người. Trong bọn họ không có mấy người biết ựược sư tôn của hoàng đế Đại Hạ là ai! Hoàng đế Đại Hạ chính là hoàng đế của một thế giới lớn, tới pháp bảo tiên giai mà còn có thể ném ra hơn mười kiện thì sư tôn của hắn sẽ khủng khiếp tới mức nào đây?
Hoàng đế Đại Hạ có thể nói chuyện ngang hàng với Thiên đế Thiên Đình. Vậy sư tôn hắn thì sao?
Từng người đều cố mà đoán, nhưng càng đoán thì lại càng khiếp sợ và cuồng nhiệt hơn.
Bánh nướng từ trên trời rơi xuống à?
"Chỗ bọn ngươi giao chiến chính là trên mây mù." Hoàng đế Đại Hạ chỉ về phía xa xa ngoài điện. Vù. . .Ở mây mù phía xa xa ngoài điện xuất hiện một đại trận phong cấm bao phủ mười dặm. "Giao chiến ở trong đại trận phong cấm kia. Một bên chết, hoặc chủ động nhận thua thì trận chiến sẽ kết thúc."
"Trận đầu, Thương Ngô Thứu của Thương Ngô tộc đấu với Tề Long của Vạn Thú Môn!" Hoàng đế Đại Hạ mở miệng. "Những người còn lại nghỉ tạm ở một bên."
. . .
"Kỷ Ninh, tiểu lôi thôi, tới chỗ này." Kỷ Ninh lập tức nghe thấy tiếng gọi, quay đầu lại thì thấy Diên Vương, ở phía sau Diên Vương chính là biểu tỷ Uất Trì Tích Nguyệt và Dư Vi. Lúc này Kỷ Ninh đi ngay qua đó. Lạp Tháp chân nhân thấy thế cũng đi theo. Dù sao cũng đều là người Hắc Bạch Học cung.
Những người khác nếu thấy chỗ Thiên Tiên lão tổ của bộ tộc, môn phái mình thì cũng đều đi tới chỗ họ.
Cho dù môn phái không có Thiên Tiên lão tổ, nhưng có chút quan hệ thì cũng được Thiên Tiên lão tổ gọi tới.
"Hiên nhi!" Con mắt hẹp dài của Huyền Cơ lão tổ tràn đầy điên cuồng, hắn truyền âm. "Cho dù ngươi có chuyển thế ngàn vạn lần cũng khó tìm được cơ hội thế này, nhất định phải gắng mà giết để lấy một chân trong ba thứ hạng đầu! Nếu ngươi có thể trở thành đệ tử của Xích Minh đạo tổ, thì ngươi sẽ trở thành công thần lớn nhất của Thiếu Viêm tộc từ xưa tới nay. Thiên Tiên lão tổ ở Thiếu Viêm tộc như ta đều sẽ nghe theo lệnh của ngươi!"
Thiếu Viêm Hiên nhịn không đơợc truyền âm: "Xích Minh đạo tổ là ai/"
"Ông ta là sư tôn của bệ hạ!" Huyền Cơ lão tổ nói. "Là một người bản lĩnh lớn thật sự ở tam giới. Một lời thôi là có thể định đoạt hưng suy của cả Thiếu Viêm tộc ta!"