Quận An Thiền, thế giới Đại Hạ
Bầu trời phía trên hồ Dực Xà bỗng nhiên dao động, một gã thiếu niên ăn mặc mộc
mạc dẫn theo con chó trắng to lớn xuất hiện giữa không trung, trên tay
hắn còn có một con rắn nhỏ màu xanh quấn quanh.
"Đã trở về rồi."
Kỷ Ninh nhìn hồ Dục Xà phía dưới, nhẹ giọng tự nói, "Lúc trước ta chật vật chạy trốn, mà bây giờ... Dù là ai cũng đừng hòng ép ta rời đi!"
Cái hồ này luôn mang Lại cho Kỷ Ninh cảm giác ấm áp thân cận vô cùng, lúc
trước nếu không vì Thiếu Viêm tộc thế lớn, Kỷ Ninh làm sao có thể đành
lòng rời bỏ nơi đây?
"Vèo."
Vừa cất bước, đã tới phía trên đảo Minh Tâm nằm ở giữa hồ Dực Xà.
Ở trên đảo Minh Tâm trong tòa nhà, lầu các đã được xây dựng lại, lúc này
cũng không thiếu nhũng người hầu, hộ vệ. Kỷ Ninh ở phía trên yên lặng
nhìn xem tất cả, thần thức đã sớm bao phủ toàn bộ hòn đảo: "Lúc ta chạy
trốn khỏi đây, đảo đã bị Thiếu Viêm tộc phá hủy rồi, không ngờ bây giờ
đã xây dựng lại hết mà trông giống y như lúc ta còn ở trước đây, nhưng
mà ở trên đảo lại không có một ai ta quen biết cả."
"Có lẽ Thu Diệp tỷ vẫn còn ở thành Vạn Kiếm."
Kỷ Ninh đi một vòng quanh đảo Minh Tâm, tới chỗ ở của Thu Diệp, chỗ ở của
phụ thân khi xưa. Những người hầu và hộ vệ kia hoàn toàn không nhìn thấy Kỷ Ninh
Đảo Minh Tâm, hồ Dực Xà này chính là nhà của Kỷ Ninh, cảm giác được trở về nhà thật vô cùng thân thiết.
"Lần này, ai cũng đừng mơ tưởng phá hủy đảo Minh Tâm lần nữa." Kỷ Ninh nói khẽ, "Bạch thúc, đến lúc đó cần phải nhờ thúc rồi."
"Ta ở trên núi Phương Thốn nghiên cứu nhiều đại trận, trong một số bí tịch
trận pháp cũng có ghi lại vài đại trận tuyệt đỉnh. Mặc dù ta không hoàn
toàn hiểu hết được, nhưng nếu chỉ là từng bước bố trí theo thì không
thành vấn đề." Bạch Thủy Trạch đứng sau lưng Kỷ ninh nói, "đến lúc đó bố trí mấy trăm đại trận trên toàn bộ mười vạn dặm xung quanh Yên Sơn!
Trong trận có trận, cho dù là Thiên Tiên cũng không dám tự tiện xông
vào."
"Vâng." Kỷ Ninh gật đâu.
Mỗi một tông môn lợi hại, tại căn cứ của mình đều có rất nhiều trận pháp đáng sợ.
Bố trí trận pháp, đầu tiên cần phải có pháp môn trận pháp lợi hại, tiếp
theo còn phải mua sắm chuẩn bị đầy đủ bảo vật nguyên liệu để tiến hành
bố trí. Cho nên đại trận tông môn... bình thường đều do nhiều đời đệ tử
của tông môn không ngưng gia cố. Tông môn càng có lịch sử lâu đời, trận
pháp lại càng phức tạp hơn, rất nhiều trận pháp trùng điệp. Đủ khiến cho địch nhân cảm thấy sợ hãi,
Phía Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch không phải lâu đời như thế, nhưng bọn họ Lại chính là đệ tử của núi Phương Thốn Sơn.
Địa vị của bí tịch trận pháp vốn cũng không cao. Chỉ ở tầng thứ sáu của
Thần Tiên cung, Bạch Thủy Trạch đã lấy được bí tịch trận pháp được xem
như cực hạn trong Tam giới rồi, đương nhiên là đã học xong một lượng lớn trận pháp lợi hại.
Tuy rằng có chỗ hiểu được, có chỗ không nhưng vẫn có thể từng bước bố trí ra.
"Bạch thúc." Tiểu Thanh cũng nói, "Ta nghe nói một số môn phái chiếm diện
tích mấy chục vạn dặm, toàn bộ môn phái cũng được bao phủ trong vô số
trận pháp, thậm chí do các Tán Tiên, Thiên Tiên bày trận. Chúng ta không thể yếu hơn bọn chúng đâu đấy."
"Chúng ta chính là đệ tử núi
Phương Thốn, trận pháp tất nhiên huyền diệu hơn những môn phái lớn kia
không biết bao nhiêu lần." Bạch thúc tự tin nói, "Có đầy đủ bảo Vật, ta
có thể biến Yên Sơn thành một nơi tường đồng vách sắt"
"Ừ, khi đó
tới vương đô Đại Hạ một chuyến, mua sắm đay đủ vật phẩm bố trí trận
pháp, Bạch thúc, thúc suy nghĩ thật kỹ rồi liệt kê những thứ cần mua ra
một tờ đơn." Kỷ Ninh nói.
"Ta sẽ suy nghĩ kỹ, đem một số sát trận tuyệt đỉnh trong điển tịch ra bố trí."
Một lát sau, bên ngoài thành Vạn Kiếm.
Cửa thành Vạn Kiếm mở rộng, Kỷ Ninh mang theo Bạch Thủy Trạch cứ như vậy đi vào trong, thủ vệ cửa thành vì không nhìn thấy nên cũng không có ngăn
cản gì.
"Thay đổi lớn thật." Kỷ Ninh nói khẽ, "Lúc trước, bên
trong thành Vạn Kiếm còn có rất nhiều phàm nhân và các quầy hàng bày
bán, bây giờ toàn bộ bố cục trong thành đã thay đổi rồi, phàm nhân cũng
rất ít nhìn thấy."
Rất nhiều cư dân ban đầu ở trong thành Vạn Kiếm đều rời đi, toàn bộ bên trong thành được xây dựng quy hoạch lại toàn bộ.
Xây dựng hoa mỹ hơn xưa.
Nhìn qua toàn bộ trong thành, hơn một nữa là quân đội! Còn có nguyên một đám nam nữ ân mặc hoa mỹ.
"Ta không nhận ra được, cảm giác như toàn bộ thành Vạn Kiếm đã trở thành một phủ đệ cực lớn rồi." Bạch thúc cũng sợ hãi than.
"Xôn xao~~" Thần thức Kỷ Ninh quét qua một lượt.
Hai Tiên nhân Yêu tộc Đa Hòa và Vu Tùy đang nhàn nhã uống rượu trong phủ đệ bỗng nhiên biến sắc, bọn hắn cám giác được một cỗ thần thức vô cùng
cường đại vừa xẹt qua! Chỉ cần thần thức ... đã vượt xa toàn bộ Tán
Tiên, Địa Tiên bình thường rồi. Có rất ít Tán Tiên có thể có thần thức
đáng sợ như thế.
"Không hay." Đa Hòa tiên nhân, Vu Tùy tiên nhân đều kinh hãi, "Có địch." "Không đúng."
Hai người ngay lập tức lộ vẻ nghi hoặc.
Cổ thần thức này dường như rất quen thuộc...
"Là đạo hữu Kỷ Ninh hay sao?" Hai người bọn họ nhìn nhau, đều lộ vẻ không
thể tin, thế nhưng sau khi cẩn thận xem xét cổ thần thức kia đích thực
là của Kỷ Ninh rồi, chỉ là đã trở lên cường đại hơn, ảo diệu hơn.
"Vu Tùy tiên nhân, Đa Hòa tiên nhân, đợi lát nữa gặp nhau ở điện Bắc Minh." Kỷ Ninh truyền âm nói.
"Được." Hai yêu tiên đều đáp.
Tại một tòa phủ đệ yên tĩnh bên trong thành Vạn Kiếm. Thu Diệp đang tưới
hoa, mấy chục năm nay, nàng sống một mình, tĩnh tâm tu luyện, vậy mà
không ngờ cũng đã đột phá đến cảnh giới Vạn Tượng tiền kỷ. Tuy là năm đó Kỷ Ninh có trợ giúp, rồi sau này nhờ vào đạo tàng phong phú của Kỷ tộc, nhưng ngộ tính của nàng quả là cũng không tồi.
"Cô cô." Một gã
thanh niên đi tới, vô cùng hưng phấn, trong mắt hiện ra một tia quyến
luyến, "Cô cô, kiếm pháp của ta đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân hợp
nhất."
"Hả?" Thu Diệp xoay người lại, mỉm cười nhìn gã thanh niên này, "Thiên Nhân hợp nhất?"
"Ừ, lần này mạo hiểm lưu lạc bên ngoài, trong lúc chém giết cùng Đại Yêu đã giác ngộ đột phá, kiếm pháp đạt tới Thiên Nhân hợp nhất" Thanh niên
kích động nói, "Cô cô đã nói, chờ ta đạt tới Thiên Nhân hợp nhất sẽ dạy
ta một bộ kiếm pháp lợi hại".
Thu Diệp cười.
Bỗng nhiên thân hình nàng run lên, trong mắt Lộ ra vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng
Gã thanh niên kia cảm thấy nghi hoặc
"Tiểu thạch đầu, ngươi về trước đi, cô cô còn có việc." Thu Diệp nói.
"Cô cô đã nói sẽ dạy ta kiếm pháp mà..." Gã thanh niên chần chờ, không đành lòng đi.
"Đi đi, về trước đi" Thu Diệp nói.
"Được rồi."
Gã thanh niên bất đắc dĩ phải quay người rời đi
Đợi khi gã thanh niên đã đi hẳn, trong vườn yên tĩnh trở lại, Thu Diệp liền lo lắng nhìn khắp xung quanh, muốn tìm kiếm một bóng hình thân thuộc.
Lúc này phía trước cách nàng không xa đột nhiên xuất hiện bóng dáng một
thiếu niên mạc da thú.
"Công tử!" Thu Diệp lộ vẻ kích động, hình dáng đó vẫn y như năm xưa, không có một chút nào già đi, "Công tử, ngươi đã trở về."
"Ừ, đã trở về." Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
"Có đi nữa không?" Thu Diệp hỏi.
"Lần này không đi nữa." Kỷ Ninh nói.
Đôi mắt Thu Diệp ngấn lệ, gật gật đầu: "Nhất định Thu Diệp chiếu cố công tử thật tốt."
"Ta không có thói quen để người khác chiếu cố đâu." Kỷ Ninh cười nói.
"Đi nào, cùng ta đi đi gặp mấy ngươi Lưu Chân thúc thôi."
"Được." Thu Diệp nói rồi đi theo.
Điện Bắc Minh trong thành Vạn Kiếm
Toàn bộ thành Vạn Kiếm đã được xây dựng lại, với toàn Kỷ tộc quan trọng nhất chính là đại điện này "điện Bắc Minh "... Đạt tên Bắc Minh, tất nhiên
do đạo hiệu của Kỷ Ninh là Bắc Minh! Từ khi tin tức Kỷ Ninh đoạt hạng
nhất đại hội Tiên Duyên truyền tới, toàn bộ Kỷ tộc đều vô cùng kích động cuồng nhiệt đây chính là vinh quang mà từ xưa đến này Kỷ tộc chưa từng
có được.
Kỷ Ninh đã trở thành tồn tại chói sáng nhất trong Lịch sử Kỷ tộc!
"Lưu Chân thúc, Ảnh bà bà, Đa Hòa tiên nhân, Vu Tùy tiên nhân." Kỷ Ninh đi vào trong điện Bắc Minh liền mở miệng hô.
Phía trong điện cũng chỉ có bốn ngươi này.
Tất nhiên Là tin tức Kỷ Ninh trở về quá chấn động. Một số nhân vật khác của Kỷ tộc cũng chưa thể biết. Tạm thời tin tức này còn phải giữ bí mật.
"Về là tốt rồi, về là tốt rồi." Ảnh bà bà nhìn Kỷ Ninh, ánh mắt kích động vui sướng.
"Còn mấy người lão tộc trưởng đâu rồi?" Kỷ Ninh hỏi. xem tại Truyện 5zz
"Đại ca và A Tỉnh bởi vì tới thọ nguyên, đều ra đi cả rồi." Ảnh bà bà cảm
thán nói, "Sau khi họ mất, ta một thân một mình trong coi Đạo Tàng điện, chờ đợi thọ nguyên tới. Ai ngờ vì xem đạo tàng nhiều mà bất tri bất
giác đột phá."
Kỷ Ninh thổn thức.
Lão tộc trưởng Kỳ Cửu Hỏa, Lão bộc A Tỉnh đều chết cả rồi. Hiện tại cao tuổi nhất chỉ còn lại Ảnh bà bà mà thôi.
"Nhưng mà năm đó mấy ngươi đại ca cũng biết được tin ngươi đoạt hạng nhất đại
hội Tiên Duyên đấy." Ảnh bà bà kích động nói, "Bọn hắn đều kích động tự
hào, Kỷ tộc chúng ta có thể có đệ tử trở thành nhân vật phong vân chói
sáng nhất trong toàn bộ vương triều Đại Hạ, đó chính Là vinh quang vô
cùng cho Kỷ tộc. À đúng rồi, sau khi đoạt hạng nhất đại hội
Tiên Duyên, ngươi mai danh ẩn tích hơn ba mươi năm, có phải đi theo một vị Thiên Tiên nào đó học đạo không?
Vu Tùy tiên nhân đứng bên cạnh cười nói: "Hạng nhất đại hội Tiên Duyên,
chính Là tuyệt thế thiên tài, được Thiên Tiên thu làm đồ đệ Là việc bình thường, thậm chí có khả nâng được Thuần Dương Chân Tiên, Thiên Thần thu làm đồ đệ."
Vu Tùy tiên nhân chính Là dưới phe Vu Giang Thiên Tiên, tất nhiên là biết được sự tồn tại của Chân Tiên, Thiên Thần.
"Là đi học nghệ." Kỷ Ninh gật đầu.
Biến mất hơn ba mươi năm. Đương nhiên Kỷ Ninh phải chuẩn bị tốt lí do thoái thác.
Lí do chính Là đi học nghệ!
Còn về việc học cùng ai? Sư phó Là ai? Thì phải giữ bí mật! Việc này càng
thần bí, ngược lại càng khiến cho một số kẻ phải kiêng kị vài phần.
"Nều ta nhìn không sai, Kỷ Ninh đạo hữu bây giờ đã là Phản Hư Địa Tiên." Đa Hòa tiên nhân cười nói.
"Không chỉ như thế, hai Linh thú của Kỷ Ninh cũng đều Là Phản Hư Địa Tiên rồi." Vu Tùy tiên nhân bên cạnh nói.
"Cái gì!"
Ảnh bà bà, tộc trưởng Kỷ Lưu chân, Thu Diệp đều khiếp sợ nhìn về phía bọn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thành Phàn Hư Địa Tiên, việc này khiến bọn hắn kinh hỉ nhưng cũng
nằm trong dự liệu, bởi vì bọn họ sớm nghe nói nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh chém giết Tán Tiên, mà sau này Kỷ Ninh lại đi theo một nhân vật
lợi hại nào đó học nghệ, bây giờ trở thành Phản Hư Địa Tiên không có gì
kỳ quái? Thế nhưng hai Linh thú kia cũng thành Phản Hư Địa Tiên?
"Đúng." Kỷ Ninh mỉm cười gật đầu, lập tức lại nói, "Ta thấy hình như Kỷ tộc thay đổi rất lớn."
"Kỷ tộc ta có quận chúa Tích Nguyệt hỗ trợ, đội ngũ của Thiếu Viêm tộc ở
đây đều sớm rời đi rồi." Kỷ Lưu Chân kìm nén kinh hãi trong lòng lại,
giải thích, "Cộng thêm uy danh của ngươi đạt được ở đại hội Tiên Duyên,
ai dám đến gây chuyện với Kỷ tộc ta? Chúng ta cũng không khuếch trương
thế lực, mà chỉ củng cố cho chắc Yên Sơn. Mấy chục năm qua, Yên Sơn đã
thành một nơi kiên cố rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
"Kỷ tộc ta thay
đổi không lớn, cả quận An Thiên mới gọi là thay đổi lớn." Kỷ Lưu Chân
cảm khái, "Quận An Thiền đã khác hẳn với lúc ngươi ra đi rồi, cả An
Thiền hầu cũng đã được thay thế."
"Thay thế An Thiên hầu?" Kỷ Ninh giật mình, "Ai?"
Lúc trước cùng tranh đoạt vị trí An Thiền hầu chủ yếu Là Bắc Sơn Dận và Bắc Sơn Hắc Hổ.
"An Thiền hầu hiện nay, chính Là Bắc Sơn Dận." Kỷ Lưu Chân nói.