Mãng Hoang Kỷ

Nguy Cơ Thần Lực


trước sau

“Không đúng” Kỷ Ninh nhìn rất nhiều chiến sĩ áo choàng đen từ cửa khoang thuyền bay ra, không khỏi cả kinh, “Mấy tên chiến sĩ lúc trước giao thủ với ta có mắt màu đỏ lại còn thêm đôi cánh. Còn những chiến sĩ mang áo choàng đen này… Tên nào cũng có bốn cánh tay, mắt màu vàng, sừng cong màu đỏ. Tướng mạo cũng khác mấy tên kia, khí tức lại vô cùng mạnh.”

Nếu như nói mười tên bị Kỷ Ninh giết lúc trước là những con mèo nhỏ đáng yêu, thì những chiến sĩ áo choàng đen trước mắt này lại tựa như một bầy mãnh hổ.

“Tổng cộng hơn một ngàn tên chiến sĩ áo choàng đen.” Kỷ Ninh phát hiện từ cửa khoang thuyền phía xa bay ra hơn một ngàn tên chiến sĩ, sau đó một hồi lâu từ cửa khoang một gã chiến sĩ mang áo choàng màu tím mới đi ra. Gã chiến sĩ này về tướng mạo thì giống nhưng tên chiến sĩ áo choàng đen như đúc, chỉ có áo choàng là khác, khí tức thì càng mạnh hơn nữa.

“Tồn tại thật đáng sợ.” Bỗng nhiên Kỷ Ninh có cảm giác nín thở.

Chiến sĩ áo choàng tím kia mới bước ra một bước, chỉ thấy lưu lại một ảo ảnh, bản thân hắn đã đến phía trước hơn một ngàn tên chiến sĩ áo choàng đen. Tốc độ này khiến mí mắt Kỷ Ninh dựng lên, dù bản thân có thi triển thần thông Cửu Thiên Yên Phong, tốc độ cũng không bằng tên này.

Khí tức vô hình kia làm cho Kỷ Ninh cảm thấy áp lực :”Tuyệt đối mạnh hơn bất kỳ một tên Thiên Tiên nào từng giao thủ với ta.”

"Thống lĩnh."

Hơn một ngàn tên chiến sĩ áo choàng đen đều cuồng nhiệt nhìn vị thủ lĩnh của bọn chúng.

Gã chiến sĩ áo choàng tím lại hứng thú nhìn Kỷ Ninh: “Dị tộc, đã trưởng thành mà vóc dáng lại nhỏ như vậy. Trước giờ ta chưa từng thấy qua, chưa từng nghe nói tới.”

“Làm sao bây giờ? Phải làm sao đây?” Trong lòng Kỷ Ninh vô cùng lo lắng, phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh đều bị đại trận kia bao phủ, mình muốn trốn cũng không được, thế giới Đoạn Giác còn phái ra một đội quân có thực lực đáng sợ.

“Hư không triều tịch đã bị vòng hư không thứ ba che chắn hoàn toàn, mọi người không cần lo lắng.” Chiến sĩ áo choàng tím mỉm cười, “Thả các con ra, bắt sống tên dị tộc này.”

"Vâng."

"Vâng."

"Vâng."

Lập tức thanh âm từ những ý niệm cường đại hạ xuống vang vọng cả một phiến hư không, hơn một ngàn tên chiến sĩ áo choàn đen đồng thời hé miệng, sưu sưu sưu… Trong miệng mỗi tên bay ra mười tiểu cầu, trong hư không xuất hiện hơn một vạn tiểu cầu, những tiểu cầu này vừa ra ngoài hư không lập tức lớn vọt lên, rất nhanh đã biến thành những chiến sĩ mắt đỏ khổng lồ có đôi cánh lân giáp.

“Từ miệng nhổ ra?” Kỷ Ninh kinh ngạc.

“Các con, bắt sống tên dị tộc này.” Chiến sĩ áo choàng tím hạ lệnh.

"Vâng."

Hơn vạn tên chiến sĩ mắt đỏ cùng đáp lại, tiếp theo hơn một nửa trong số đó có thân hình thấp hơn một ít đồng thời há miệng phát ra tiếng gầm rú, một cỗ chấn động vô hình lập tức công kích tới chỗ Kỷ Ninh. Kỷ Ninh đã có kinh nghiệm, biết những chiến sĩ mắt đỏ này am hiểu loại thủ đoạn công kích thần hồn, lần trước chỉ có năm tên thi triển, lần này là hơn năm ngàn tên đồng thời thi triển.

Chấn động vô hình, không thể tránh chỉ có thể ngạnh kháng!

"Keng keng keng ~~ "

Kỷ Ninh cảm thấy thần hồn của mình nổ vang lên.

Có điều với cảnh giới Băng Tâm gần viên mãn, Kỷ Ninh vẫn chống lại được giống trước.

“Hồn phách mạnh mẽ.” Chiến sĩ áo choàng tím khẽ gật đầu.

“Đúng là tên dị tộc này cũng có vài thủ đoạn.”

“Đúng vậy, những hài nhi này của chúng ta tuy đều là phế vật tiêu hao lúc lâm chiến, chiến lực yếu kém, nhưng mà số lượng nhiều cũng có sự uy hiếp nhất định, tên dị tộc này không biết từ nơi nào đến, cũng khá mạnh đấy.”

Những tên chiến sĩ áo choàng đen đứng yên bàn luận với nhau.



Công kích hồn phách không thành, hơn vạn tên chiến sĩ mắt đỏ lấy ra vũ khí của mình, toàn bộ xông lên, trong nháy mắt che kín cả trời đất.

Những địch nhân này miễn cưỡng lắm mới so sánh được với Thần Ma Phản Hư, lại không có thân thể bất tử. Nếu thỏa thích thi triển thần thông Trích Tinh Thủ, Ba Đầu Sáu Tay, trong thời gian ngắn Kỷ Ninh có thể quét sạch! Dù sao thì khi không có thân thể bất tử, rất dễ dàng bị giết chết. Thế nhưng lúc này Kỷ Ninh không dám lãng phí thần lực một cách tùy tiện.

Trích Tinh Thủ tiêu hao thần lực quá nhiều, một khi thần lực không còn, thì mình cũng không còn khả năng chống cự nữa.

“Chỉ có thể dựa vào kiếm thuật thôi.”

Hai tay Kỷ Ninh nắm chặt từng thanh Bắc Minh kiếm, biến thanh kiếm dài ra ba trăm trượng.

Vèo!

Thi triển thần thông Cửu Thiên Yên Phong, lập tức xông thẳng vào giữa hơn vạn tên chiến sĩ mắt đỏ. Kỷ Ninh không thi triển thân pháp nữa, chỉ dựa vào kiếm thuật, xuy xuy xuy~ ~~ kiếm quang lập lòe, kiếm thuật Kỷ Ninh vô cùng huyền diệu, những tên chiến sĩ này không thể sánh bằng, chỉ thấy hai thanh Bắc Minh kiếm dài ba trăm trượng lần lượt xẹt qua bầu trời, xẹt qua đầu những tên chiến sĩ mắt đỏ, thậm chí có lúc chặt ngang một tên ra thành hai đoạn.

Những tên chiến sĩ mắt đỏ này dù là bị cắt đứt đầu hay thân thể bị chặt làm hai đều không thể khôi phục, lập tức mất mạng.

“Ah? Kiếm thuật đúng là huyền diệu.” Chiến sĩ áo choàng tím giật mình.

Kỷ Ninh với tư cách là một tuyệt thế kiếm tiên, mặc dù nơi này không cảm ứng được Kiếm Đạo, không dẫn động được lực lượng thiên địa, nhưng kiếm pháp vẫn huyền diệu như trước.

“Các con, cháy lên đi.” Chiến sĩ áo choàng tím mở miệng nói.

"Rống ~~ "

"Chết đi."

"Dị tộc."

Vô số chiến sĩ mắt đỏ gầm thét, toàn thân mịt mờ quang mang màu xanh lục, tốc độ lẫn lực lượng đều lập tức tăng vọt, bắt đầu điên cuồng vây công Kỷ Ninh.

Nhưng Kỷ Ninh vẫn tỉnh táo như trước, hắn không thi triển bất kể thần thông gì, chỉ bằng vào kiếm thuật lần lượt giết chết từng tên chiến sĩ mắt đỏ, thậm chí hắn còn dùng thân thể làm vũ khí, dùng thân thể ngạnh kháng những vũ khí của đối phương như búa, trường tiên… dựa vào Bát Cửu Huyền Công, Kỷ Ninh lẫn vào trong giữa đám chiến sĩ, mỗi lần thân thể ngạnh kháng công kích của đối phương ngược lại còn có thể mượn thêm lực!

Kỷ Ninh không lo lắng thân thể mình có thể bị tổn thương.

“Bành bịch bịch…~~~” Chỉ thấy Kỷ Ninh lúc thì bị búa bổ xuống, lúc thì bị trường tiên vụt phải, lúc thì bị côn lớn đánh trúng…

Đồng thời lúc bị bay đi, kiếm quang cũng phiêu hốt lập lòe, khiến cho rất nhiều đầu lâu chiến sĩ mắt đỏ rụng xuống.



Tại nơi bóng tối vô tận, ba cỗ ý niệm cường đại đang trao đổi với nhau.

“Tên Nhân tộc này mạnh nhất là thân thể.”

“Đúng, tựa như pháp bảo của Nhân tộc.”

“Thực lực tên Nhân tộc này, có lẽ chỉ là cấp độ Thiên Tiên. Thế nhưng thân thể hắn cường đại như vậy, chắc là tu luyện một ít thần thông hộ thể nghịch thiên của Nhân tộc.”

“Tốt nhất là bắt sống hắn lại, nghiên cứu cho tốt thân thể
hắn, nếu như từ thân thể hắn tìm hiểu ra một chút bí quyết môn thần thông kia, khiến cho thân thể tỉ muội ta cường đại hơn, vậy thì càng tốt.”



Ỷ vào Bát Cửu Huyền Công đao thương bất nhập, ỷ vào kiếm thuật huyền diệu, trong thời gian uống cạn chén trà Kỷ Ninh đã giết sạch hơn vạn tên chiến sĩ mắt đỏ rồi, nhưng hắn không có chút hưng phấn nào. Bởi vì nhìn thấy vẻ thản nhiên của hơn một ngàn tên chiến sĩ áo choàng đen, vẻ lạnh nhạt của tên chiến sĩ áo choàng tím ở phía xa, Kỷ Ninh hiểu rằng đối với thế giới Đoạn Giác, đám chiến sĩ vừa bị mình giết không đáng kể chút nào cả.

Trên thực tế thì…

Đúng là không đáng kể chút nào, những tên đó đều là pháo hôi, thậm chí còn chưa tính là cùng tộc với những chiến sĩ sừng cong! Muốn thai nghén ra một tên cùng tộc chính thức, cái giá phải trả là khá lớn! Mà ấp trứng ra loại pháo hôi phế vật như này lại rất nhẹ nhàng, cái giá vô cùng nhỏ, có điều là mỗi tên chiến sĩ sừng cong chỉ có thể khống chế số lượng pháo hôi có hạn, nên phải chết đi một ít mới có thể tiếp tục đi ấp trứng tiếp.

“Có thể giết chết hơn vạn hài nhi, thật đúng là cũng có vài phần bổn sự.” Chiến sĩ áo choàng tím mở miệng nói, “Khúc U, ngươi đi thử thủ đoạn của hắn xem sao.”

"Vâng."

Một tên chiến sĩ áo choàng đen gật đầu, trong bốn cánh tay đồng thời xuất hiện bốn thanh đoản kiếm.

Kỷ Ninh trong lòng căng thẳng.

Biết rõ mình vừa giết hơn vạn tên chiến sĩ mắt đỏ, mà phái ra có một tên chiến sĩ áo choàng đen.

“Hừ.” Chiến sĩ áo choàng đen khẽ hô, hóa thành một ảo ảnh, lao thẳng tới Kỷ Ninh.

“Nhanh thật.” Kỷ Ninh chưa kịp thích ứng, tốc độ những tên chiến sĩ mắt đỏ lúc nãy chậm hơn nhiều, mà tốc độ tên chiến sĩ áo choàng đen này cực nhanh, chỉ chậm hơn một chút so với lúc mình thi thiển Cửu Thiên Yên Phong mà thôi. Tốc độ này xem như đã cùng một tầng với mình rồi, chậm hơn chút ít, ảnh hưởng cũng không quá lớn.

Bốn thanh đoản kiểm lạnh như băng rít lên lao tới.

Bắc Minh kiếm trong tay Kỷ Ninh cũng vung lên đón đánh.

“Keng keng keng ~~~” Tiếng va đập vang lên liên tục, kiếm pháp Kỷ Ninh huyền diệu hơn, nhưng đối phương lại có tới bốn cánh tay.

Mỗi một lần va chạm.

Kỷ Ninh lại bị bắn ra ngoài.

“Lực lượng rất mạnh.” Kỷ Ninh biến sắc, nhoáng một cái hắn liền biền thành ba đầu sáu tay.

“Ba đầu, sáu cánh tay? Đây mới là bộ dáng chính thức của ngươi hay sao?” Chiến sĩ áo choàng đen kia kinh ngạc vô cùng, rồi lập tức nhếch miệng cười, “Có ý tứ.” Rồi lại lao lên tấn công.

Cầm sáu thanh thần kiếm trong tay, Kỷ Ninh thi triển kiếm pháp huyền diệu. Hắn vẫn không muốn dùng Trích Tinh Thủ vì tiêu hao thần lực quá lớn, mà thực lực thế giới Đoạn Giác còn chưa biết thế nào… Tốt hơn là cứ tỏ ra yếu thế, nếu như triển lộ thủ đoạn mạnh nhất, chỉ sợ đối phương cũng dùng những thủ đoạn mạnh hơn nữa để đối phó mình.

“Xùy.” Một đạo kiếm quang xẹt qua thân thể chiến sĩ áo choàng đen khiến gã nhanh chóng lui lại, dù vậy phần bụng của gã vẫn bị rạch một vết thương rất lớn, huyết dịch màu xanh lá cây chảy ra bên ngoài, thế nhưng trong nháy mắt miệng vết thương đã được khôi phục.

“Khôi phục?” Kỷ Ninh cả kinh, “Quả nhiên là hai tộc đàn, những tên pháo hôi kia không thể khôi phục, nhưng chiến sĩ áo choàng đen này lại có thể khôi phục.”

Một khi có khả năng hồi phục, muốn chém giết sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

“Ah?” Tên chiến sĩ áo choàng tím đang quan sát phía xa thấy thế nói, “Mấy tên cùng đội Khúc U, toàn bộ lên.”

“Vâng.”

Lập tức có chín tên chiến sĩ áo choàng đen bay ra.

“Khúc U, ngươi không được rồi.”

“Có một tên dị tộc mà không bắt được, lại còn để bị thương.”

Chín tên chiến sĩ áo choàng đen giễu cợt, dù vậy cũng không có tên nào dám nương tay, rất nhanh đã tạo thành một vòng vây, vây Kỷ Ninh lại khiến hắn muốn tránh đi cũng không thể.

“Bịch…~~”

Thân thể Kỷ Ninh mạnh mẽ tăng vọt lên tới ngàn trượng.

Cao ngàn trượng, cũng là cực hạn khi Kỷ Ninh thi triển Pháp Thiên Tượng Địa.

“Cái gì?” Mười tên chiến sĩ áo choàng đen vốn đang vây công một kẻ nhỏ bé, nhưng đột nhiên thể hình kẻ đó lại tăng vọt lên, lớn bằng bọn chúng, khiến cho bọn chúng vô cùng kinh ngạc.

“Thì ra ngươi cũng cao như vậy, đây mới là bản tôn của ngươi à?” Tên Khúc U kia sợ hãi than, “Ba đầu, sáu tay, cao bằng chúng ta. Dị tộc này thật mạnh mẽ.”

Kỷ Ninh thì đang đau lòng, càng thi triển nhiều thần thông, thần lực tiêu hao càng lớn.

Có điều khi thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, lực lượng lẫn tộc độ bản thân đều tăng vọt.

“Mỗi tên chiến sĩ áo choàng đen này đều có thể so sánh với Kim Chung Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên. Nhiều hơn nữa thì buộc ta phải thi triển Trích Tinh Thủ rồi, mà một khi thi triển Trích Tinh Thủ thì càng nhanh xong đời.” Kỷ Ninh lo lắng, thần lực tiêu hao mỗi phần là mất đi từng đó, trong thời gian ngắn rất khó khôi phục. Nhưng mà bây giờ mình cũng không nghĩ ra, làm thế nào mới có thể chạy thoát.

Lên trời không có đường, xuống đất không có cửa.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện