Mãng Hoang Kỷ

Làm Tướng


trước sau

Mỗi Tán Tiên có thể nhỏ yếu nhưng mười vạn Tán Tiên cùng dẫn động thiên địa lực lượng thì tất không tầm thường. Dù trải qua một ngàn Thiên Tiên dẫn đạo nhưng lực lượng này lại không hề cuồng loạn, vẫn khiến Kỷ Ninh cảm thấy khó năm bắt và điều khiển như trước.

“Khống chế lực lượng của Hình Thiên trận cũng giống như khống chế Đại Thiên kiếm trận bình thường vậy.” Kỷ Ninh cảm thán.

Đại Thiên kiếm trận, sử dụng Tiên kiếm càng nhiều thì càng khó khống chế. Hiện giờ, Đại Thiên kiếm trận của Kỷ Ninh sử dụng chín chuôi Thuần Dương cực phẩm phi kiếm – A Nan Phổ Thế Kiếm, dù có Tâm lực trợ giúp rất lớn thì Kỷ Ninh cũng chỉ điều khiển được tầng thứ nhất của kiếm trận. Nguyên nhân chủ yếu là do uy năng của chín thanh cực phẩm Thuần Dương phi kiếm quá lớn. Phải biết rằng, những Thuần Dương Chân Tiên bình thường cũng khó có thể điều khiển hoàn toàn Thuần Dương cực phẩm phi kiếm, từ đó có thể thấy được độ khó của việc này.

Tâm lực của Kỷ Ninh đã đạt tới tầng thứ ba Chúa Tể đại viên mãn mới có thể còn ở cấp độ Thiên Tiên mà đã điều khiển được trận pháp như vậy. Trước khi ngộ ra phương pháp vận chuyển Tâm lực, Kỷ Ninh đã có thực lực mạnh mẽ nhưng lúc đó giống như một người chỉ biết có lực lượng cường đại mà thiếu đi kỹ xảo chiến đấu, mà phương pháp vận chuyển Tâm lực hỗ trợ cho thần hồn lại chính là kỹ xảo. Đã có kỹ xảo, tự nhiên có thể sử dụng lực lượng cao hơn gấp mấy lần, uy lực của kiếm pháp cũng có thể bạo tăng.

Đây chính là sự khác nhau của pháp môn.

Hiện giờ Kỷ Ninh dựa hoàn toàn bào sự mạnh mẽ của Tâm lực mà tiến tới.

“Xôn xao…”, lực lượng mạnh liệt của Hình Thiên kiếm trận bắt đầu khởi động. Càng điều khiển Kỷ Ninh càng trở nên quen thuộc, cũng dần rút ra kinh nghiệm. Hắn tự thấy việc này không khác so với việc điều khiển kiếm trận là mấy.

Hạ Hoàng mặc áo bào trắng, thu những Hỗn Độn kim thạch bị bể nát lúc trước, cất kỹ rồi lấy ra mười khối Hỗn Độn kim thạch còn nguyên, trên kim thạch điểm điểm tinh quang, tràn đầy mị lực vô tận.

“Bắt đầu đi.” Hạ Hoàng nhìn Kỷ Ninh một lát rồi mở miệng.

“Uỳnh!”

Hình Thiên Thần mang bộ dáng Kỷ Ninh bước ra một bước, giơ cao cánh tay phải chứa đầy lực lượng khiến trăm vạn tiên nhân bên ngoài đại trận phong cấm nhất thời nín thở nhìn chăm chú. Bàn tay khổng lồ trên thân Hình Thiên thần giống như cự phủ, bổ thẳng xuống đống Hỗn Độn kim thạch phía dưới.

Như Bàn Cổ khai mở thiên địa, không gian chấn động xuất hiện các gợn sóng tản ra hai hướng.

Bàn tay đỏ sậm giống như mang theo cự phủ làm cho người ta sợ hãi, chưởng phong như lưỡi búa bổ vào phía trên ngọn núi bằng Hỗn Độn kim thạch.

“Uỳnh!”

Một hồi nổ mạnh khiến không gian tạo thành những đợt sóng xung kích hướng ra bốn phương tám hướng, va đập vào bên trong đại trận phong cấm. Những tiếng nổ liên tiếp vang lên khiến từng tiên nhân bên ngoài há mồm trừng mắt sợ hãi.

“Uy thế mạnh quá!”

“Uy lực một đòn này cho tới giờ là mạnh nhất.”

“Kỷ Ninh đúng là yêu nguyệt, yêu nghiệt rồi!”

“Không biết có bao nhiêu khối Hỗn Độn kim thạch bị đập bể?”

Trăm vạn tiên nhân nhìn thấy cảnh tượng ấy thì vừa sợ hãi vừa thán phục. Trong lòng bọn họ, Kỷ Ninh chính là tuyệt thế yêu nghiệt, vốn tưởng trong việc điều khiển trận pháp chưa chắc đã mạnh mẽ nhưng không ai ngờ, chỉ qua uy thế biểu hiện ra lần này chắc chắn đã vượt qua tất cả các Thiên Tiên trước đó rồi.

Mỗi người bọn họ đều chăm chú nhìn kỹ.

Sóng xung kích dần dần tan đi, bọn họ mới nhìn rõ. Đống Hỗn Độn kim thạch chất cao như núi phần lớn đã hóa thành đá tảng.

“Hình như tám khối bị vỡ?”

“Là chín khối?”

Trăm vạn tiên nhân đều cẩn thận quan sát, nhất thời bị đá vụn che lấp nên không xác định có bao nhiêu khối Hỗn Độn kim thạch đã bị đập vỡ.

Hạ Hoàng vung tay lên, đá vụn và bụi bặm nhất thời biến mất làm hiện ra một khối Hỗn Độn kim thạch còn nguyên vẹn nhưng quá nửa đã tràn ngập các vết rách.

“Tám khối bị vỡ nát, khối thứ chín gần như bị vỡ toàn bộ.” Hạ Hoàng lộ ra sắc mặt tươi cười, “Kỷ Ninh tiên hữu biểu hiện thật khó mà tưởng tượng, tới giờ là người xếp thứ nhất trong số 330 vị tiên hữu đã thử qua.”

“Thành tích này của Kỷ Ninh thật ngoài sức tưởng tượng.” Hạ Hoàng thầm cảm thán. “Đối với cấp độ Thiên Tiên, có thể thống lĩnh Hình Thiên trận phá vỡ sáu khối Hỗn Độn kim thạch đã gần như là cực hạn rồi, chỉ có Kỷ Ninh tư chất yêu nghiệt mới có thể phát huy ra uy lực cường đại đáng sợ như thế.”

So với sáu khối thì việc phá vỡ tám khối chỉ là nhiều hơn hai khối nhưng mỗi lần hạ xuống một tầng thì uy lực sẽ suy yếu đi không ít. Thực tế so với những Thiên Tiên lợi hại thì uy năng này mạnh hơn đến hai cấp độ.

Đây chính là tác dụng của Tâm lực!

Tâm lực cường đại giúp Kỷ Ninh điều khiển được nhiều hơn lực lượng thiên địa, lại hiểu được cách vận chuyển Tâm lực vào thần hồn – giống như việc có thêm kỹ xảo vận dụng càng làm lực lượng được điều động lớn hơn không ít.

“Uỳnh!”

Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh hoàn toàn tiêu tán, hiện ra một ngàn lẻ một Thiên Tiên cùng mười vạn Tán Tiên. Kỷ Ninh bay từ trên trời đáp xuống cười nói. “Đa tạ các vị đạo hữu!”

“Kỷ Ninh!” Hạ Hoàng mỉm cười, “nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi sẽ là một trong chín vị tướng lĩnh quân đội lần này. Tất nhiên, nếu trong 29 vị tiên hữu còn lại mà xuất hiện ra chín người còn mạnh hơn ngươi thì ta cũng không có cách nào khác a.”

“Nếu quả như vậy, thì đúng là phúc cho Đại Hạ của chúng ta.” Kỷ Ninh cũng mỉm cười đáp lại.

Hạ Hoàng nở nụ cười tươi rồi quay người nhìn chúng tiên nói tiếp: “Tốt, vị kế tiếp, xin mời Phù Trần tiên hữu.”

Ngay sau Kỷ Ninh, Phù Trần Thiên Tiên cũng khiến cho vô số tiên nhân sợ hãi nhảy dựng, vì hắn miễn cưỡng phá vỡ được bảy khối Hỗn Độn kim thạch, trở thành người có thành tích tốt thứ hai đứng sau Kỷ Ninh. Trong đầu đám Thiên Tiên còn lại đều dâng lên cảm giác hoang mang, chẳng lẽ những Thiên Tiên còn lại đều có thực lực lợi hại như vậy sao?

Thực tế, đúng là Hạ Hoàng có ý bố trí một số Thiên Tiên có thực lực mạnh mẽ ở nhữn vị trí sau cùng nhưng không có ai mạnh hơn Kỷ Ninh, thậm chí cũng không có ai đạt được như Phù Trần Thiên Tiên.

Việc sát hạch uy lực của Hình Thiên trận cho ba trăm năm mươi chín Thiên Tiên diễn ra đến chạng vạng tối ngày hô sau mới hoàn toàn chấm dứt. Dựa theo kết quả, thứ tự lần lượt như sau:

Bắc Minh Thiên Tiên Kỷ Ninh đứng thứ nhất.

Phù Trần Thiên Tiên đúng thứ hai.

Tập Thủy Thiên Tiên thứ ba.

Phi Vũ Tiên Tử thứ tư.

Vạn Thú Thiên Tiên thứ năm.

Thông Hợp Thiên Tiên thứ sáu.

Trượng Hồng Thiên Tiên đứng thứ bảy.

Thiên Châm Tiên Tử đứng thứ tám.

Điên Thiên Tiên xếp cuối cùng.

Số lượng kim thạch bị phá vỡ cũng xếp theo thứ tự có phần trùng hợp. Kỷ Ninh phá được tám khối Hỗn Độn kim thạch, Phù Trần Thiên Tiên phá được bảy khối, còn bảy vị đằng sau đều phá được sáu khối Hỗn Độn kim thạch. Người đứng thứ mười phá vỡ được năm khối Hỗn Độn kim thạch!

“Một ngàn Thiên Tiên cùng mười vạn Tán
Tiên này thuộc về sự thống lĩnh của Điên tiên hữu, gọi là Điên quân.”

Hạ Hoàng bắt đầu an bài quân số cho các vị tướng lĩnh.

“Một ngàn Thiên Tiên cùng mười vạn Tán Tiên này thuộc về sự thống lĩnh của Thiên Châm tiên hữu, gọi là Thiên Châm quân.”

….

“Một ngàn Thiên Tiên cùng mười vạn Tán Tiên này thuộc về sự thống lĩnh của Bắc Minh tiên hữu, gọi là Bắc Minh quân.”

“Tốt rồi. Chín quân đoàn Thiên Tiên này đã được phân bố, những Thiên Tiên và Tán Tiên còn lại đều thuộc sự thống lĩnh của ta.” Hạ Hoàng nói tiếp. “Các Thiên Tiên cùng Tán Tiên có thể đi nghỉ, chín vị tướng lĩnh đi theo ta.”

Năm vị Thiên Thần Chân Tiên cùng chín vị tướng lĩnh đi theo Hạ Hoàng, hướng Thiên Mang điện đi tới.

Trong đại sảnh yên tĩnh của Thiên Mang điện.

“Cùng ngồi xuống đi.” Hạ Hoàng ngồi xuống, hướng các vị Thiên Thần Chân Tiên cùng chín vị tướng lĩnh nói.

Năm vị Thiên Thần Chân Tiên ngồi tiếp gần Hạ Hoàng, sau đó tới đám người Kỷ Ninh theo thứ tự mà cùng ngồi xuống.

“Đây là pháp môn quan trọng nhất của Hình Thiên trận, các ngươi tranh thủ thời gian mà học cho kỹ.” Hạ Hoàng vung tay, chín khối lệnh bài màu đỏ sậm bay về phía từng người Kỷ Ninh. “Lệnh bài này do chính tay Hình Thiên Thần luyện chế, trong đó có lưu lại pháp môn.”

Chín lệnh bài màu đỏ sậm đều có hoa văn dữ tợn, kích thước vừa lòng bàn tay lơ lửng trước mặt chín người. Từng người đưa tay ra bắt lấy, tâm thức thẩm thấu liền rất nhanh nhớ kỹ những tin tức pháp môn chứa trong đó.

“Các ngươi giữ lại những lệnh bài này.” Hạ Hoàng cảm thán nói tiếp. “Các ngươi đều không để ý tới sinh tử, mang tiên nhân đi đối chiến với Vô Gian Môn, tương lai còn sống thì có thể dựa vào lệnh bài đó mà đi gặp Hình Thiên Thần, biết đâu có thể từ kho tàng bảo khố của Hình Thiên Thần mà chọn được một món Thuần Dương pháp bảo hoặc Tiên Thiên Linh Bảo.”

Sắc mặt Kỷ Ninh vẫn bình tĩnh, nhưng các Thiên Tiên khác trong lòng đều sôi sục như có lửa đốt. Bọn họ dù sao cũng phải là đệ tử của Đạo Tổ, có rất nhiều thần thông pháp môn đều chưa từng được biết đến.

“Các ngươi tìm hiểu cho tốt, chỉ sợ không còn bao lâu nữa thì cuộc chiến với Vô Gian Môn sẽ bắt đầu rồi.” Ánh mắt Hạ Hoàng trở nên trầm tư.

***

Đại Hạ thế giới.

Bạch Cực quận đã trở thành một quận thành vắng vẻ, sự vắng vẻ này khiến cho quận thành cảng như rộng hơn.

Ngày hôm nay, khi trời chạng vạng tối. Trên không trung Bạch Cực thành lơ lửng một tòa thành màu đen nguy nga. Tòa thành này còn lớn hơn cả Bạch Cực thành, bốn phía bên ngoài còn lơ lửng những xiềng xích to lớn níu giữ lấy tòa thành như những neo thuyền.

Trên tường thành của tòa thành này có rất nhiều binh sĩ mặc áo giáp màu đen đi lại tuần tra. Bên trong thành, hiện ra từng đạo quân doanh nghiêm chỉnh cùng với một vài cung điện nguy nga.

Tại thành thị lớn nhất trên quảng trường đang tụ tập vô số Thiên Tiên cùng những Tán Tiên, thoáng nhìn không thấy điểm cuối.

Tại phía trước quảng trường có ba cửa động tỏa khói đen cao trăm trượng, cửa động đi thông tới một địa phương thần bí đáng sợ.

“Nghe nói cửa động kia thông tới thế giới thứ năm trong truyền thuyết đó.”

“Lão Tổ cũng nói, Thiên Tiên trong thế giới thứ năm nhiều vô số kể, Thiên Thần Chân Tiên còn nhiều hơn. Nếu thế giới thứ năm này dốc toàn bộ lực lượng đánh chiếm thì có thể dễ dàng san phẳng toàn bộ Đại Hạ.”

“Vậy sao họ không làm vậy?”

“Nghe nói thế giới thứ năm đó đang phải tranh đấu với rất nhiều Đại Thế Giới.”

Các Tán Tiên đều to nhỏ bàn tán.

Trong cung điện nguy nga trên tòa thành màu đen lơ lửng, mấy ngàn Thiên Tiên đang khoanh chân ngồi trong cung điện, bên ngoài lơ lửng phù văn màu đen và xanh, mỗi người đều đang chìm vào tu luyện.

Ngồi trên cao trong đại điện là môn chủ Vô Gian Môn - Thanh Hồ cùng một đám Thiên Thần Chân Tiên. Có khoảng tám gã Thiên Thần Chân Tiên, trong đó Vô Gian Môn có bốn người, riêng Vạn Ma Lầu cùng Huyết Vân Lầu chỉ xuất hiện thủ lĩnh mà không mang theo cường giả nào khác. Ngoài ra còn có Bạch Cực Chân Tiên là một nam tử lông mi trắng gương mặt lạnh lùng cùng với một lão giả tóc đen.

“Bao nhiêu năm ẩn nấp, mấy chục năm dẫn đạo, Vô Gian Môn ta đã chiêu hàng được gần ba ngàn Thiên Tiên ở Đại Hạ thế giới.” Môn chủ Thanh Hồ của Vô Gian Môn nói, “chúng ta có thêm ba ngàn Thiên Tiên nghĩa là bên phía Hạ Mang sẽ ít đi ba ngàn tên. Vừa rồi qua các mối tương giao lại thu nạp thêm sáu ngàn Thiên Tiên bình thường nữa. Vô Gian Môn ta đang thu hút được rất nhiều lực lượng lẻ tẻ trong Đại Hạ. Khi nào ba ngàn Thiên Tiên này học được Hỗn Thủy Chân Pháp cũng chính là khi khai chiến giữa hai bên. Bạch Cực sư huynh, tới lúc đó phải nhờ ngươi thống lĩnh rồi.”

“Hàng tỷ năm trôi qua, chúng ta chờ đợi chính là ngày này.”

Bạch Cực Chân Tiên lạnh lùng nói

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện