Bác gái cả run rẩy giải thích: "Mẹ, chuyện này thì liên quan gì tới Diễm Hồng, chắc chắn trong này có hiểu lầm gì rồi."Vương Thúy Phân cười nói:"Chị dâu ạ, chỉ nghe lời chị vừa nói đi, chị có tin không? Coi ai là kẻ ngu vậy chứ.
Diễm Hồng nhà chị ấy à, chính là xấu xa, không an phận, còn muốn kéo hỏng thanh danh của con gái nhà họ Thẩm chúng ta nữa.Tôi chỉ có một mụn con gái, nếu con gái nhà tôi mà có một người chị như thế, sau này khó làm mai thì tôi có liều cái mạng này cũng phải ở riêng."Sau khi Vương Thúy Phân nói xong, tất cả mọi người đều im lặng.Bác gái tức tới mức mặt đỏ bừng.
Thẩm Diễm Hồng nhìn Vương Thúy Phân với ánh mắt oán hận.Thẩm Cẩm Nhiên trợn mắt trừng lại? Nhìn ai thế?Mẹ cô nói rất đúng, chị ta đúng là kẻ xấu xa.Bà nội Thẩm thầm thở dài trong lòng, chuyện này thì chẳng dễ bỏ qua như vậy.Vợ thằng ba đang nói gần nói xa cho bà nghe đây mà.
Lần này e là không cần ăn nói gì hết, sợ là không được rồi.Con gái đúng là nợ mà.Bà cụ Thẩm nghiêm khắc nhìn Thẩm Diễm Hồng chờ lời giải thích của cô ta.
Ánh mắt cả nhà đổ dồn vào cô ta, xem rốt cuộc cô ta sẽ đáp như thế nào.Thẩm Diễm Hồng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng thế này thì phải nói như thế nào?Nói là cô ta đang treo người ta?Không còn