Bà nội Khúc nhiệt tình mời người họ Thẩm vào trong nhà uống miếng trà.
Cuối cùng, bọn Thẩm không cưỡng lại được sự nồng nhiệt của bà nội Đoàn Đoàn nên đành đi theo vào nhà họ Khúc.
Mọi người còn chưa bước tới cửa thì đã thấy một người đàn bà béo trắng đang mồ hôi nhễ nhại vừa chạy vừa la về phía họ:“Tôi nghe nói Đoàn Đoàn được tìm thấy rồi đúng không? Ôi trời, sợ chết tôi rồi, nếu cháu mà biến mất thì bà sẽ mang tội muôn kiếp, nhưng cũng xem như trời xanh có mắt.
”Bà nội Khúc nói với vẻ phẫn nộ: “Bà cút đi cho tôi, sau này không cần tới nhà của tôi nữa.
”Người đàn bà béo trắng hốt hoảng, vội sốt ruột nói:“Tôi chỉ lỡ bất cẩn thôi mà, hơn nữa không phải đã tìm được thằng bé rồi sao? Đoàn Đoàn cũng đâu thể rời xa tôi, có phải không, Đoàn Đoàn con nói một tiếng đi.
”Bà Khúc thấy người đàn bà kia bức ép con trai mình như vậy thì lập tức nổi giận:“Tôi coi bà là thân thích dưới quê của chúng tôi nên mới mắt nhắm mắt mở bỏ qua tật xấu trên người bà, thế mà bà lại thật sự không biết điều.
Nếu bà còn tiếp tục như vậy nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát đó.
”Tức khắc người đàn bà béo trắng cuống cuồng cả lên, nghĩ bụng hôm nay không thích hợp để kêu khổ, thằng nhóc chết tiệt này cũng phước lớn mạng lớn thật, tiền đã tới tay rồi còn bị vụt mất.
Nếu muốn có thêm lần sau thì sẽ rất khó.
Bà ta vẫn nên chờ cơ hội khác vậy.
Cẩm Nhiên cau mày, nhẹ giọng nói:“Báo cảnh sát luôn