Edit: FAFOEVER.
"Cắt!"
"Hoàn mỹ, qua!" Trước ống kính, phó đạo diễn giơ ngón tay cái với Phàn Vụ cùng Chiêm Nguyệt Nhu.
Phàn Vụ thân là tổng đạo diễn, một cách tự nhiên đi tới xem, Chiêm Nguyệt Nhu cũng nhân cơ hội này tiến lên trước.
Trong khi Phàn Vụ đang xem lại đoạn phim vừa quay, phó đạo diễn không nhịn được tán dương: "Phàn đạo diễn, trạng thái gần đây của ngươi thật sự tốt.
Dù là cảnh quay nào, đều có thể diễn đến vô cùng tốt.
Ta vừa nãy ngồi ở sau máy quay, nhìn thấy ánh mắt kia của ngươi, da gà cũng nổi lên hết rồi."
Phàn Vụ sự chú ý toàn bộ đặt ở video, không có ngay lập tức đáp lại hắn, phó đạo diễn nhìn thấy Chiêm Nguyệt Nhu đứng sau nàng, thuận miệng nhắc tới: "Ngươi cũng diễn đến rất tốt a, tình cảm của tay đàn guitar đối với Mộ Nhất Ninh, cảm giác nắm bắt rất hoàn hảo."
"Ngươi là sinh viên chuyên ngành biểu diễn sao?"
Chiêm Nguyệt Nhu nghe thấy được khen, xấu hổ cúi đầu: "Cảm ơn phó đạo diễn tán dương, ta, ta không có lợi hại như vậy, ta chỉ là một diễn viên bình thường thôi."
Vừa nói, nàng một bên thẹn thùng liếc mắt nhìn bóng lưng của Phàn Vụ: "Đều nhờ Phàn đạo diễn cả, tâm tình của nàng cảm hoá đến ta, ta, ta mới có thể phát huy tốt hơn lúc bình thường."
Phó đạo diễn gật đầu liên tục: "Đó là cũng rất tốt.
Nếu như bản thân không có thiên phú, cho dù có được Phàn đạo diễn cấp bậc ảnh hậu mang theo, cũng không nhất định có thể vào diễn."
"Ngươi diễn rất tốt."
Chiêm Nguyệt Nhu đỏ mặt, liên tục nói cám ơn.
Lận Gia Hòa không biết tại sao, bắt đầu từ ngày đi khách sạn phỏng vấn nhân vật, liền đối với cô gái tên Chiêm Nguyệt Nhu này không có cảm tình gì.
Nàng cùng Tang Tri Tửu cách đạo diễn tổ bên kia cũng không phải rất xa, mơ hồ có thể nghe được phó đạo diễn cùng Chiêm Nguyệt Nhu đối thoại, nhất thời liền thấp giọng nhổ nước bọt nói: "Không phải chỉ là một cảnh diễn bình thường sao? Đều muốn đem người khen ngợi đến tận trời rồi."
Nhưng ngoài dự liệu của nàng, Tang Tri Tửu lại mở miệng giúp Chiêm Nguyệt Nhu nói chuyện.
"Không, ta lại cảm thấy hắn nói không sai.
"Chiêm Nguyệt Nhu cảnh này diễn đến vô cùng tốt, thậm chí so với cảnh đối diễn với ta còn tinh tế hơn một ít."
Lận Gia Hòa nghe vậy sững sờ, nhăn mũi: "Thật hay giả a?"
Tang Tri Tửu gật đầu: "Thật sự, nếu là Úc Bình lão sư ở đây, cũng sẽ khen ngợi trình độ đó."
Lận Gia Hòa nghiệp vụ là quản lý, tại phương diện đánh giá diễn xuất, giám định năng lực chỉ là trình độ của người bình thường, không nhìn ra nông sâu.
Mà Tang Tri Tửu cũng là diễn viên, có thể đánh giá cảnh diễn này càng tốt hơn.
Lận Gia Hòa đương nhiên sẽ tin tưởng ánh mắt của nghệ sĩ của mình.
Nàng không khỏi hơi nghi hoặc một chút: "Ta nhớ tới đoạn phỏng vấn ở khách sạn trước đó, nàng biểu hiện khá là kém cỏi đúng không?
"Lúc này mới qua bao lâu, nàng làm sao liền tăng nhanh như gió? Nàng.
.
.
không giống như có năng lực kinh tế để mời lão sư biểu diễn về dạy đâu?"
Tang Tri Tửu trầm mặc một lúc.
Một lát, nàng híp mắt lại, thấp giọng đưa ra một suy đoán: "Khả năng cảnh diễn đoạn này là tâm tình thật sự của nàng đi."
Lận Gia Hòa không nghe rõ: "Cái gì?"
Tang Tri Tửu lắc đầu, đem một đoạn này bỏ qua: "Không tán gẫu về người khác nữa, cảnh kế tiếp có phân cảnh của ta, ta đi nhìn lại kịch bản một chút."
Lận Gia Hòa gật đầu, thức thời đi ra ngoài, nhường không gian lại cho nàng.
Khi nàng đi rồi, Tang Tri Tửu không khỏi lại đưa mắt nhìn đến phía đạo diễn tổ bên kia ——
Phàn Vụ đã xem xong video, lúc này trên mặt mang theo nụ cười hời hợt, quay đầu lại nhìn Chiêm Nguyệt Nhu một chút, nghĩ đến, nên cũng cùng phó đạo diễn, khen vài câu về biểu hiện của Chiêm Nguyệt Nhu.
Được Phàn Vụ tán thành, Chiêm Nguyệt Nhu hiển nhiên còn hài lòng hơn hồi nãy, kích động đến cả khuôn mặt đều ửng hồng, che lại cả lớp phấn hồng tranh điểm trên má.
Tang Tri Tửu đăm chiêu xoa xoa thái dương.
Nàng nhớ lại, ngày thứ nhất khi vừa vào đoàn phim, thời điểm ngẫu nhiên gặp Chiêm Nguyệt Nhu, nàng có hỏi qua chính mình một vấn đề ——
"Phàn Vụ là độc thân sao?"
Lúc đó Tang Tri Tửu chỉ cười cho qua, đem sự tình miễn cưỡng lừa gạt, còn đoán Chiêm Nguyệt Nhu nếu không phải là kiêm chức paparazzi, thì là đối với Phàn Vụ có cảm tình.
Bây giờ nhìn lại, tình huống rất rõ ràng, Chiêm Nguyệt Nhu đại khái chính là yêu thích Phàn Vụ.
Chuyện như vậy cũng rất bình thường.
Phàn Vụ là người nào? Có hàng chục triệu người hâm mộ trên mạng yêu thích nàng.
Chiêm Nguyệt Nhu có thể xem như là một người may mắn trong đó, đuổi được tới đoàn phim, còn may mắn có được cảnh đối diễn với Phàn Vụ.
Càng may mắn hơn chính là, nàng đóng vai nhân vật, vừa vặn cũng ở trong phim yêu thích Phàn Vụ, hai người thậm chí từng có tiếp xúc thân thể ngắn ngủi (chỉ ôm thôi, chứ đừng nghĩ quá nha ( ͡° ͜ʖ ͡°) ) .
Rõ ràng tất cả đều phù hợp với lẽ thường, nhưng Tang Tri Tửu không biết tại sao, trong lòng lại có chút muộn phiền.
Nàng trên mặt đang cầm kịch bản, kì thực tâm tư lại không ở trên kịch bản, phồng phồng má, tự mình tự phát lên hờn dỗi.
« chồi ui, seo mà đáng iu thế (// ω //) »
Mãi cho đến khi——
Phàn Vụ đi tới bên người nàng, nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu này, nhịn không được, đưa tay chọt chọt lên khuôn mặt nàng.
Bóng khí trong miệng bị đâm thủng, Tang Tri Tửu hơi sửng sốt, sau đó ngẩng đầu, liếc mắt liền thấy kẻ cầm đầu.
Nàng không khỏi hung nói: "Làm, làm cái gì đấy? !"
(╬ Ò﹏Ó)
Phàn Vụ bị nàng chọc cười, chỉ chỉ kịch bản: "Không có gì."
"Chỉ là tới nhắc nhở tiểu Trần của ta vui vẻ chuẩn bị một chút, lập tức sẽ bắt đầu phân cảnh của chúng ta."
Tang Tri Tửu lấy lại tinh thần, xấu hổ cúi đầu, xoa xoa má đang có chút mỏi.
Nàng mơ hồ không rõ nói: "Ta nhớ được, không cần ngươi tới nhắc nhở."
Phàn Vụ rất thích nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ này của nàng, đặc biệt càng thích trêu chọc nàng.
Nhưng trước mắt không phải thời điểm để trêu chọc bạn nhỏ, cô hỏi: "Vừa nãy té không có đau chứ? Ta xa xa nhìn thấy sắc mặt của ngươi có vẻ không tốt lắm, có muốn tìm bác sĩ tới xem một chút không?"
Tang Tri Tửu từ chối: "Không cần, ta đây rất khỏe mạnh."
Nói tới cái này, nàng không nhịn được lại xoa xoa cái bụng: "Chính là bụng có chút không thoải mái.
.
."
Phàn Vụ phản ứng cùng Lận Gia Hòa rất giống nhau, cười nói: "Té chính là mông, làm sao bụng lại khó chịu?"
Cô đưa tay ra, cẩn thận ở trên bụng Tang Tri Tửu đụng một cái, thừa dịp Tang Tri Tửu không có phản ứng lại, lại cấp tốc thu hồi: "Nhìn lượng thịt này thì xem ra, mấy ngày nay hẳn là không tiếp tục nhịn ăn nhỉ?"
Tang Tri Tửu lấy lại tinh thần, trong nháy mắt xù lông lên: "Phàn! Vụ!"
ヽ (`д´ *) ノ
Quá nhiều vấn đề cùng một lúc, nàng nhất thời thậm chí không biết nên trước tiên oán giận đối phương là nói