Mặc Tần Minh gật đầu đồng ý, nhìn Dương Linh rỗi khẽ nói:
"Cô muốn gì"
Lúc này Dương Linh còn ngồi trên giường, lưng tựa vào thành, bàn tay đã được băng bó cẩn thận từ lâu, đôi mắt cô lim dim nhìn xuống im lặng không nói.
Mặc Tần Minh thấy cô không có động tĩnh gì liền lên tiếng hỏi.
"Cứ việc nói"
Dương Linh đưa khuôn mặt lên nhìn anh, biểu cảm có vẻ buồn, cô ấp úng.
"Tôi không biết tại sao anh lại muốn kết hôn với tôi, từ lúc gặp anh, tôi gặp đủ loại rắc rối, tôi muốn biết lý do"
Mặc Tần Minh nghe như vậy liền thở dài, anh không muốn dài dòng, nhưng nếu đối phương muốn biết thì có lẽ anh nên giải thích.
" Cô có biết Thẩm Lộ là ai không"
Nhìn thấy Dương Linh vẫn im lặng, anh tiếp tục.
"Đó là người tình cũ của cha tôi, không biết lý do vì sao cô lại giống người đó đến thế.
Ngày đầu tiên gặp cô, cha tôi có nói, nếu tôi lấy cô thì giao toàn bộ tài sản sau này.
Tôi cũng chán ghét cảnh mấy người phụ nữ bu quanh rồi, lấy vợ cũng đâu có sao"
"Nếu như tôi về đó, lỡ như cha anh lại lầm tưởng tôi là người phụ nữ đó nữa thì sao" Dương Linh hỏi
"Trong nhà có kẻ hầu người hạ đầy ra, cô còn sợ"
Cả hai lại rơi vào im lặng, Dương Linh vẫn còn đang suy nghĩ cô định nói ra thì bị Mặc Tần Minh dành trước.
"Lúc nãy cô nói có chuyện cần nhờ mà, là chuyện gì?"
"Nếu tôi kết hôn, tôi sẽ được gì chứ"
"Cô muốn gì"
" Là căn nhà...căn nhà cha mẹ tôi để lại ở xxx, vì một món nợ nên tôi không thể có được nó"
Dương Linh chưa kịp nói hết, Mặc Tần Minh đứng phắt dậy.
"Được tôi sẽ giúp cô, hôn lễ của chúng ta, sau khi cô đã khoẻ hẳn tôi sẽ tiến hành luôn"
Dương Linh há hốc miệng nhìn anh
"Ơ giám đốc...."
Không để cô có đồng ý hay không, Mặc Tần Minh đi nhanh ra ngoài rồi đóng rầm cửa lại, bỏ lại Dương Linh đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra, bước ra ngoài phòng bệnh.
Anh đi tới ban công, rút điện thoại ra gọi cho Dương Vỹ.
"Tôi có việc nhờ anh được chứ"
Là chuyện mua lại căn nhà của cha mẹ Dương Linh, anh bảo muốn biết nhiều hơn về quá khứ của cô.
Bây giờ, anh lại muốn kết hôn ngày.
Chắc ngay từ đầu, anh thấy cô vốn chẳng là người có tâm cơ gì, ngay chính anh cũng khó hiểu về quyết định của mình.
Có lẽ là tài sản của cha, hay chính ả Khả Ngân kia.
Mặc Tần Minh không nghĩ nhiều nữa, anh lấy thuốc ra châm một điếu, đã lâu rồi anh không hút thuốc.
Sau đó anh bước vào phòng bệnh của Dương Linh.
Lúc này cô đã ngủ thiếp khi nào.
Đôi mắt cô nhắm nghiền vì mệt mỏi, anh nói nhỏ.
"Nhớ chờ, đừng có mà chối đấy"
Nói xong anh bước ra ngoài đến công ty.
Vài ngày sau Dương Linh đã khoẻ hẳn và đi làm.
Lại là những tiếng nói xì xào, những ánh mắt lại nhìn cô.
Dương Linh dường như đã quen rồi nên không để ý lắm, cô ngồi vào bàn làm việc của mình.
Tiểu Đồng lại trố mắt quay sang nhìn cô.
"Cô và giám đốc kết hôn sao"
Dương Linh có hơi bất ngờ bởi vì tin đã lan nhanh như vậy.
Cô vẫn bần thần nhìn Tiểu Đồng không phản ứng.
Một lúc sau cô đứng