Dương Linh bật dậy hỏi anh.
"Giám đốc đưa tôi về nhà của tôi sao"
Mặc Tần Minh gật đầu, anh không nói câu nào mà chỉ tập trung lái xe.
Định vào nhà rồi anh mới giải thích cho cô nghe.
Xe đã đến cổng, Mặc Tần Minh cầm lấy túi đồ mới mua, xuống xe rồi mở cửa cho cô ra.
Thấy người cô còn yếu, Mặc Tần Minh nhẹ nhàng dìu cô cô vào nhà.
Vào tới nơi, Dương Linh ngơ ngác nhìn xung quanh.
Ngôi nhà vẫn là thế, vẫn màu tường cũ, bố trí nội thất cũng như vậy, chỉ khác là sơn sửa như mới.
"Em nhớ lời hứa lúc tôi yêu cầu kết hôn chứ, đó chính là mua lại căn nhà này, việc xong đã lâu mà bận quá nên quên nói với em, tôi xin lỗi"
Dương Linh đưa ánh mắt như cảm ơn anh, nhưng cô không nói gì.
Thấy cô im lặng anh tiếp.
"Tôi đã cố gắng hỏi chủ nhà cũ cách bày trí đồ đạc như trước ra sao, nên có gì không đúng em hãy nói với tôi, được không"
Dương Linh vẫn cứ thế nhìn anh, Mặc Tần Minh cảm thấy không ổn liền dịu dàng hỏi.
"Em ổn chứ"
Lúc này hai khoé mắt Dương Linh tràn đầy nước, mặt cô đỏ hoe như sắp khóc, một lúc sau cô mới biểu lộ hết cảm xúc.
Dương Linh oà khóc lên như đứa nhỏ đang lạc mẹ.
"Cảm ơn giám đốc, hức hức, cảm ơn anh đã mua lại căn nhà này."
Mặc Tần Minh vỗ vai cô, anh tiến tới ôm cô vào lòng, một cái ôm dịu dàng như để an ủi cô.
"Không sao cả, ổn rồi"
Mặc Tần Minh ôm lấy Dương Linh cho đến khi cô nín khóc.
Nhìn bờ vai hơi run của cô, anh đau lòng không thôi, anh lại ôm chặt cô nhiều hơn, bỗng tiếng nói của cô làm anh giật mình.
"Ưm, khó thở quá"
Mặc Tần Minh buông ra, thì ra cái ôm của anh làm cô khó chịu, miệng anh không ngừng xin lỗi.
"À, xin lỗi, em không sao chứ"
Dương Linh lau đi hai hàng nước còn đọng lại trên khoé mắt, cô lắc đầu tỏ ý không sao.
Mặc Tần Minh thở phào nhẹ nhõm, anh đi tới lấy túi đồ trên ghế đưa ra một bộ quần áo trước mặt cô.
"Em đi tắm đi, đêm nay chúng ta sẽ ngủ ở đây"
Dương Linh nhận lấy bộ đồ, cô đưa mắt nhìn bên trong túi.
Trong đó cũng có một bộ giống như vậy, từ màu sắc đến hoạ tiết trên đó.
Mặc Tần Minh dường nhận ra được ánh mắt của cô, anh liền lên tiếng giải thích.
"Vừa rồi thấy em như vậy lên hơi hoảng, tôi phải chạy thật nhanh để mua đại hai bộ, em mau đi tắm đi không ốm"
Dương Linh gật đầu hiểu ý, cô nhanh chóng nhận lấy bộ đồ rồi đi vào nhà tắm.
Mặc Tần Minh ngồi ngoài phòng khách chờ cô.
Đây là lần thứ hai anh đến đây, kể từ sau lần xem nhà để sửa sang.
Ngôi nhà không to lắm.
Có hai tầng và hai phòng ngủ, anh lặng lẽ nhìn ngắm xung quanh.
Chẳng mấy chốc Dương Linh đã xong.
Mặc Tần Minh cũng nhanh chóng lấy đồ đi tắm.
Dương Linh ngồi sẵn xuống bếp chờ anh.
Cô nhìn ngắm lại căn nhà của mình, mọi thứ ở đấy làm cho Dương Linh nhớ lại quãng thời gian mà cô ở cùng ba mẹ mình.
Được vui đùa thoả thích, được mẹ nấu cho những món ăn ngon, được cha