Thời gian sau đó Vũ Vinh đã luôn luôn ở bên cạnh Lữ Linh. Cả hai cùng ăn trưa, cùng học, cùng về và cùng nhau đến trường.
Anh ta bảo vệ và giữ gìn cậu như thể một viên ngọc quý. Không có bất kì ai dám ức hiếp hay dám đánh đập cậu như trước cả, bởi vì bên cạnh cậu lúc này đã có một Alpha. Có điều, Omega thì không nói động gì cậu nhưng các Alpha khác thì lại chuyển sang rất khinh ghét Vũ Vinh, họ nói anh chỉ là một Alpha tầm thường, anh không thể sở hữu được một Omega trội lộng lẫy.
Những lời ganh ghét đó không ảnh hưởng gì quá lớn đến anh ngược lại nó còn làm anh cảm thấy như thể bản thân mình đang chiến thắng tất cả bọn họ.
" Ê thằng chó, ai cho phép mày đến gần Lữ Linh hả? "
Một Alpha hét lên. Tên đó sỗ sàng chạy đến như muốn đấm anh, nhưng tiếc là chưa kịp đấm thì tên khờ khạo ấy đã bị Vũ Vinh đá một cú vào giữa chân.
" Mày nghĩ mày là gì mà dám hét lên với tao? "
Anh huênh hoang rời đi. Vừa đến cầu thang đã bị một thân ảnh nhỏ nhắn chạy đến quắn lấy.
" Chà chà! Ngài Vũ Vinh thật ngầu quá đi "
Cậu cười rạng rỡ. Nụ cười đẹp đẽ làm anh đỏ mặt, mỗi khi ở quá gần cậu là anh sẽ trở nên ngại ngùng như vậy. Nhiều khi Vũ Vinh còn tưởng rằng tim của mình đã bay ra ngoài mất rồi ấy chứ.
" Ngầu như vậy mới bảo vệ được ai kia đó "
Lời nói này của anh đã lại lần nữa làm cậu thổn thức. Lữ Linh đỏ hết mặt, cậu nắm chặt tay Vũ Vinh. Anh cũng dừng lại, cả hai người nhìn nhau ngại ngùng. Anh gãi gãi tóc phía sau, cậu thì gục hết cả mặt xuống. Suốt khoảng thời gian bên nhau cậu đã có hảo cảm rất lớn dành cho anh.
" Từ trước đến giờ cậu có thử yêu ai chưa? "
Lữ Linh ngại ngùng lắc lắc đầu. Dù có rất nhiều Alpha theo đuổi nhưng cậu lại chưa từng rung động vì bất kì một ai, cũng chưa từng thử mở lòng, cậu rất sợ bọn họ chỉ vì hứng thú nhất thời nên mới tìm đến cậu.
" Vậy cậu có muốn thử yêu tớ không? "
Vũ Vinh đỏ hết từ đầu tới cổ khi nói ra câu này. Cậu thì ngại đến im lặng. Vũ Vinh thấy cậu im lặng, chút hụt hẫng nổi lên.
" Khi nãy tớ đùa t-"
" MUỐN!!! "
Lữ Linh hét to làm anh giật mình. Khi nãy do vui mừng quá nên cậu đã không thể nói nên lời mới im lặng như vậy. Vũ Vinh nghe được câu trả lời, mừng rỡ ôm chặt lấy Lữ Linh.
" Không được nuốt lời "
Tình yêu đơn thuần bắt đầu. Hai đứa trẻ 16 tuổi yêu nhau và không hề biết rằng chính khoảng khắc này sẽ khiến cho họ của 11 năm sau hối hận đến thấu tận tâm can. . .
2 năm sau
Năm nay Lữ Linh và Vũ Vinh đã bắt đầu học 12. Bọn họ đã tròn 2 năm bên cạnh nhau, họ đã đủ tuổi để nhận thức được việc ham muốn của bản thân và ngày hôm nay Lữ Linh đã đến kỳ phát tình.
Mọi khi cậu chỉ cần uống thuốc ức chế là sẽ ổn nhưng không hiểu tại sao ngay lúc này dù cậu có uống bao nhiêu cũng không thể giảm bớt đi việc ham muốn của mình, trong đầu cậu cứ liên tục nghĩ đến Vũ Vinh. Hình ảnh của anh làm cho cơn thèm khát của cậu không thể suy giảm.
" Người mình nóng quá "
Cậu lảo đảo đi tìm nước để uống. Điện thoại trong túi Lữ Linh reo lên, là Vũ Vinh gọi đến. Cậu nhấn vào nút chấp nhận.
" Alo! Em đâu rồi? Sao không đi học vậy? "
" Hah. . .em . . . hah "
Cậu vừa thở hồng hộc vừa đáp. Vũ Vinh ở đầu dây bên kia đã cảm thấy không ổn.
" Em ở yên đó. Anh sẽ lập tức đến ngây "
Vũ Vinh tắt máy. Anh xách cặp lên lao thẳng đến nhà cậu. Sau 10 phút chạy bộ, cuối cùng anh cũng đến được nhà của Lữ Linh. Đứng trước cửa anh hồi hộp, mùi hương pheromone của cậu lúc này toả rất mạnh, nó còn len lỏi qua khe cửa bay ra ngoài. Anh nuốt nước bọt, tay mở nắm cửa, anh bước vào. Bên trong tràn ngập mùi hương ngọt ngào của cậu.
" Lữ Linh!!! "
Anh hô to. Không thấy ai đáp lại anh nhanh chạy vào trong tìm, vừa vào phòng riêng của cậu, anh đã ngơ ngẩn bởi dáng vẻ nóng bỏng trước mặt.
Cậu trong rất quyến rũ, hơi thở hổn hển, mặt mũi cậu hồng hào, mồ hôi trên trán nhiễu xuống, giọt mồ hôi ấy từ từ chạy dài đến cổ cậu. Vũ Vinh nhìn chăm chăm vào nó, cả người anh không thể nhịn thêm được nữa. Bước chân mất kiểm soát đi về phía cậu, anh khụy xuống hôn lấy bờ môi mềm mại của Lữ Linh.
" Thật mềm, thật tuyệt "
Anh luồng tay qua eo cậu, tay còn lại chạm xuống chiếc lỗ đang ướt đẫm kia. Anh tiếng một ngón vào.
" Aaaaah "
Lữ Linh rên nhẹ. Âm giọng của cậu lúc này có chút khàn khàn nhưng nó lại làm người ta cảm thấy nao núng vô cùng. Vũ Vinh thích thú, anh tiến thêm một ngón vào.
" Ưm- aaah "
" Thích đến vậy sao? "
Anh nhìn cậu mê mẩn. Lữ Linh gật gật đầu, cậu luồng tay qua cổ anh, đôi môi nhỏ