Thời điểm ngày thứ ba vừa qua, trạng thái bất thường của Lộ Nguyên Hầu lại bị Khúc Ninh, Omega cấp S duy nhất ở gần bên cạnh phát giác ra.
Nhưng Khúc Ninh chỉ là ngờ vực, lại không có nghĩ đến quan hệ sâu xa như vậy.
Dù vậy, Khúc Ninh vẫn coi trọng pheromone của một Alpha cấp S mang đến xao động cho mình.
Cậu ta bắt đầu chú ý quan sát Lộ Nguyên Hầu nhiều hơn.
Sau đó là thái độ của Hạ Mễ Chúc không thể không khiến Khúc Ninh để tâm, lại suy nghĩ kỹ càng.
Kết quả buổi chiều ngày thứ tư, kỳ mẫn cảm của Lộ Nguyên Hầu vẫn là đến.
Ngày đó năm một học viên huấn luyện vào buổi chiều, thế nhưng Lộ Nguyên Hầu vẫn chậm chạp không có đến.
Hạ Mễ Chúc đứng ngồi không yên đều lọt vào tầm mắt của Khúc Ninh cách đó không xa.
Mà sau đó năm phút, La Hằng đang đứng ở một bên bỗng nhiên gọi Hạ Mễ Chúc.
"Đại tẩu! Cậu mau đến quân khu!"
Giọng điệu La Hằng có phần rất gấp gáp, vậy mà trực tiếp gọi Hạ Mễ Chúc là đại tẩu khi đang trong giờ học.
Dù Lộ Nguyên Hầu không đến nhưng hai vị giáo quan vẫn là cho học viên huấn luyện.
Hạ Mễ Chúc không kịp nói tiếng nào đã từ xà ngang nhảy thẳng xuống, lao đầu về phía quân khu trong sự ngỡ ngàng của đám người.
Nhưng chạy được một lúc cậu lại cảm thấy phía sau có người đuổi theo.
"Khúc Ninh, cậu chạy theo làm gì? Mau quay lại!"
Thế nên Hạ Mễ Chúc mới biết người chạy theo cậu là Khúc Ninh, Omega cấp S kia.
Nhưng cậu đã không kịp nghĩ ngợi gì cả, cắm đầu chạy đi.
Tại thời điểm này ở quân khu Tây Hoang, đám quân nhân Alpha đều lùi hẳn một vòng lớn, cách khu vực đang có một Alpha cấp S bùng nổ kỳ mẫn cảm tận hai trăm mét mới không bị áp lực kia dọa cho khuỵu gối hết.
Truyện Tiên Hiệp
Vệ Kiêu bản thân là một Alpha cấp A, cấp bậc xem như gần với Lộ Nguyên Hầu sẽ càng thêm khó chịu.
Hắn ở vòng ngoài cùng chỉ huy đám Beta bao vây khu vực kia, vừa ngóng trông về phía cổng quân khu.
Thật sự mà nói, hắn không biết Hạ Mễ Chúc đến có thật sự giúp được cái gì không.
Hắn đã từng chứng kiến kỳ mẫn cảm của Lộ Nguyên Hầu, đừng nói là Alpha hay Omega, cho dù là Beta cũng chịu không nổi uy áp mà Lộ Nguyên Hầu mang đến.
Trong phạm vi uy áp bùng nổ chẳng có một sinh vật nào đến gần được.
Vệ Kiêu không biết Hạ Mễ Chúc có biết chuyện này không, nhưng dù sao cậu cũng là bạn đời hợp pháp của Lộ Nguyên Hầu, ở thời điểm này cậu cần phải có mặt ở đây hơn bất cứ ai.
Nhưng Vệ Kiêu không ngờ Hạ Mễ Chúc lại "mang" đến một Omega cấp S.
"Omega không thể đi vào!"
Tiểu binh canh cổng lập tức chặn Khúc Ninh lại.
Hiện tại bên trong là cái tình huống gì, một Omega chạy đến không phải muốn chiếm tiện nghi của Lộ tướng sao? Chưa kể đại tẩu còn ở đây.
"Hạ Mễ Chúc! Cậu chỉ là một Beta! Cậu không thể xoa dịu ngài ấy!"1
Tiếng hét gấp gáp của cậu ta thành công chặn lại bước chân đang muốn rời đi của Hạ Mễ Chúc.
Hạ Mễ Chúc quay đầu lại, không cảm xúc nào nhìn Khúc Ninh.
Nhưng chưa đợi cậu nói gì thì Vệ Kiêu đã nghe tiếng chạy ra, lạnh mặt nói với Khúc Ninh: "Cậu tưởng đại tẩu không được thì cậu được chắc?"
Cả hai người Chúc - Ninh đều quay đầu nhìn hắn.
"Trước cậu có bao nhiêu Omega muốn lợi dụng lúc hắn đến kỳ mà tiến tới.
Kết quả đâu? Chỉ có thể đem đến một đám rắc rối.
Đại tẩu ít nhất vẫn là Beta, không bị pheromone của Lộ Nguyên Hầu ảnh hưởng, lại ở bên cạnh ngài ấy ngày đêm, so với cậu còn hiệu quả hơn."
Vệ Kiêu lạnh lùng nhìn Khúc Ninh, thái độ không có chút nào dịu dàng chỉ vì cậu ta là Omega.
"Bọn họ không được là vì họ không cùng đẳng cấp với ngài ấy."
Khúc Ninh lúc này tựa như một viên khổng tước, ngẩng đầu kiêu ngạo phản bác lời của Vệ Kiêu.
Ở trước khi hắn muốn nói thêm gì đã tiếp lời: "Còn tôi là một Omega cấp S."
Omega cấp S.
Thật sự là có sức thuyết phục a...
Ít nhất nó thuyết phục được tất cả mọi người ở đây.
"Vậy cũng không được."
Thế mà Khúc Ninh lại tiếp tục vị Vệ Kiêu phản bác.
"Tại sao?"
Cậu ta khó chịu nhìn hắn.
"Chỉ bằng Lộ Nguyên Hầu và cậu không có chút quan hệ gì.
Hắn cũng không yêu cầu cậu