Tưởng Hàm cười: “Cho dù chúng ta có thể tìm được nhiều sữa như vậy thì anh cũng không bảo quản được, cuối cùng thì ăn đồ ăn để lâu cũng không tốt.
Chúng ta như này anh xem được không nhé, chúng tôi đưa cho anh một ít sữa bột trước, sau đó đứa nhỏ nhà anh uống hết rồi thì anh lại tới tìm chúng tôi lấy, anh thấy như thế nào?”“Như vậy cũng tốt.”Thương lượng giá cả xong, Hình Định Nam kêu Mục Kế Đông ở bệnh viện đợi anh ta một chút, anh ta trở về gom tiền.
Trước khi đi, Hình Định Nam còn không quên đưa năm mươi tệ phí lợi nhuận cho người làm trung gian Mục Đại Mãn.Mục Đại Mãn cười ha ha, chuyện này làm rất tốt.
Chốc lát đã kiếm được bằng tiền công hai tháng hơn, trong nhà đón năm mới có thể ăn được một ít đồ ngon rồi.“Người anh em, tôi đi trước đây, trở về chúng ta nói chuyện sau.”Mục Kế Đông tiễn anh ta tới cửa: “Anh Đại Mãn, cảm ơn nha!”“Làm như người ngoài vậy, người một nhà không cần nói những thứ này.
Cậu yên tâm, chuyện này chỉ có tôi biết, ngay cả cha tôi tôi cũng không nói.”Mục Kế Đông mỉm cười: “Đón năm mới sang nhà tôi ăn cơm.”“Được thôi!”Năm nghìn tệ không phải con số nhỏ, trong tay người bình thường cũng không có nhiều tiền như vậy.
Hình Định Nam đến Viện điều dưỡng tìm anh cả chị dâu của anh ta.Lần này tới là vì để tìm nhân sâm quý hiếm cho cha mẹ, hai vợ chồng Hình Định Bắc mang theo sổ tiết kiệm bên người, vừa nghe nói tìm được nhân sâm rồi thì lập tức muốn đến bưu cục lấy tiền.“Chị dâu, người ta còn muốn sữa bột, số lượng cũng không ít, chuyện này phải đưa chị ra tay mới giải quyết được.”Cha mẹ của Vân Linh vợ Hình Định Bắc làm việc ở bộ đội, chiến hữu ở trời Nam đất Bắc đều có, một người trong số đó ở Nội Mông, nơi đó thuận tiện mua sữa bột.Vân Linh đồng ý ngay: “Chuyện