Đi đến bức tường ở sân sau, Lâm Ngọc nói: “Cha của con đã đến nhà ông bà con mang về con gà mái mẹ đã được chia cho chúng ta.
Cả hai con gà mái đều đang đẻ trứng, một thời gian nữa khi con lớn lên, mẹ sẽ chưng cho con canh trứng ăn.
Đợi qua Tết Nguyên Đán là con sẽ tròn nửa tuổi, ăn cơm canh đồ ăn gì con đều ăn được rồi.”Nghe mẹ nhắc đến, Mục Thanh nhìn cây đào trụi lủi hừ hừ, Lâm Ngọc nhìn sang nói: “Đào à, cha con nói là cây đào mật, loại đào này khi chín rất mềm, sau khi da bề mặt bị nứt ra, nước sẽ chảy ra, nếu nó có thể kết trái vào năm sau thì đợi đào chín rồi con có thể ăn.”Mục Thanh hài lòng, Lâm Ngọc cười ha ha, biểu cảm của con gái thật thú vị.Mục Thanh hiện tại cùng cha mẹ ngủ ở gian phòng bên trái nhà chính, gian phòng bên phải là dành cho cô bé ngủ, mấy rương sữa bột nhà họ Hình gửi tới đều đặt ở trong phòng của cô bé, Mục Thanh cảm thấy không yên tâm, tốt nhất là phải giấu chúng trong ngọc bội.Lâm Ngọc cầm chiếc ngọc bội của con gái mình nhìn đi nhìn lại và tự nhủ, càng nhìn chiếc ngọc bội này, cô càng cảm thấy quen thuộc, luôn cảm thấy mình đã thấy qua ở đâu rồi nhưng lại không nhớ ra.Mục Thanh há to miệng muốn gọi mẹ, nhưng vừa kêu lên lại biến thành a ơ oa..?Mục Thanh sửng sốt, Lâm Ngọc cười to nói: “Xem con đang nói cái gì đó.”Mục Thanh: ...Hứ!Hai mẹ con chơi một lúc thì Mục Kế Đông quay lại.“Thật sự khuyên không được bọn họ, ngày hôm qua bọn họ mới trở về, hiện tại lại đang chuẩn bị đồ để sáng mai lại vào trong núi.”“Không thuyết phục được cũng là chuyện bình thường.
Ai mà không muốn sống một cuộc sống tốt đẹp.
Nhưng không đáng để mạo hiểm lên núi, chỉ nhìn chằm chằm vào nhân sâm, anh gọi bọn Quốc Trụ Quế Hoa và những