Ra khỏi cửa hàng của Thi Lâm Nguyên, Đinh Chiêm Hạo rạng rỡ hẳn.
Đinh Chiêm Hạo nhìn thấy Thẩm Hiên trầm tư, nhíu mày hỏi: "Thẩm Hiên, ngươi không sao chứ?".
Thẩm Hiên lắc đầu: "Ta không sao.".
"Thật xin lỗi, ta không nghĩ sự tình sẽ trở nên như vậy." Đinh Chiêm Hạo nói.
Thẩm Hiên cười cười: "Không sao đâu.".
"Ngươi làm sao quen biết được chủ tiệm?" Lục Vinh hỏi.
"Không phải ta, hắn là người quen của con hổ kia, cái vị nhà ta đối với đệ đệ thì hung dữ, nhưng đến trước mặt lão bản liền trở nên thành thật." Đinh Chiêm Hạo nói.
Lục Vinh nhíu mày, Đinh Chiêm Hạo thuộc Đinh gia, tại Lạc thành có địa vị vô cùng quan trọng. Ca ca của Đinh Chiêm Hạo Đinh Chiêm Phong là thiếu chủ Đinh gia, tài lực không tầm thường, nếu lão bản kia là người quen của Đinh Chiêm Phong, vậy người ta căn bản không có lí do gì để lừa hắn, huống hồ tình trạng thân thể của Thẩm Hiên vốn dĩ đã rất kì quái.
"Nếu như lời tên kia nói là sự thật, Thẩm Hiên, ngươi rốt cục uống được loại dược tề đó bằng cách nào a?" Đinh Chiêm Hạo tò mò hỏi.
Thẩm Hiên lắc đầu: "Ta sinh ra trong xóm nghèo, dù có đem hết tiền trong nhà gộp lại thì nhiều nhất cũng chỉ có ba trăm vạn, gia đình ta vốn không đủ sức chi trả cho loại dược tề đắt đỏ như vậy.".
Đinh Chiêm Hạo bĩu môi: "Có lẽ ngươi căn bản cũng không phải là người nhà họ đâu!".
Thẩm Hiên nhíu nhíu mày, không nói gì.
Sau khi biết được kết quả giám định, hắn cũng có hơi hoài nghi điều này.
Lục Vinh cầm lấy tay Thẩm Hiên, nói với Đinh Chiêm Hạo: "Làm phiền Đinh thiếu khổ cực theo chúng ta đi một chuyến rồi, chúng ta xin phép về trước.".
"Xin lỗi, hại ngươi mất nhiều tiền như vậy." Thẩm Hiên có chút áy náy nói.
Lục Vinh cười cười: "Có sao đâu, dù gì vẫn biết được một vài tin tức".
"Ta nghĩ điều lão bản nói hẳn là thật, chỉ là chuyện ngươi có thể tiếp xúc được với dược tề nguỵ trang nghe thật vô lí.".
Thẩm Hiên cúi đầu: "Ta nghĩ ta cần phải điều tra một vài thứ.".
Thẩm Hiên trầm mặc, ngày xưa người nhà đối xử với hắn không tốt, hắn chỉ nghĩ là do đẳng cấp gien của hắn thấp, bây giờ xem ra, hắn cần phải đánh giá lại tình hình một lần nữa.
Lục Vinh nhìn Thẩm Hiên: "Ngươi nên nghĩ thoáng một chút.".
Thẩm Hiên cười cười: "Ta biết.".
...............
Thẩm Hiên về đến nhà, lập tức lên quang não bận rộn không ngừng.
"Ngươi tìm gì vậy?".
"Tìm sổ sách tài chính của cha ta." Thẩm Hiên nói.
Lục Vinh nhìn hắn: "Có phát hiện điều gì dị thường sao?".
"Có." Thẩm Hiên điều tra ra được một đoạn ghi chép: "Chỗ này, có một khoản thu hai trăm vạn, từ một tài khoản khác nhập vào, ta nghĩ nên điều tra về thân phận của người này.".
Lục Vinh: "Ngươi nghi ngờ mình là con nuôi?".
Thẩm Hiên gật đầu: "Đúng thế.".
Lục Vinh: "Nếu thật sự không phải là con ruột thì cũng tốt." Có người thân như vậy, Thẩm Hiên đại khái cũng sẽ cảm thấy bi thương, nhưng nếu thật sự không có quan hệ máu mủ, hết thảy đều có thể lí giải.
Thẩm Hiên cầm lấy tay Lục Vinh: "Cám ơn ngươi.".
...............
Trường học Hoa Nam.
Đinh Chiêm Hạo ngồi xuống cạnh Lục Vinh: "Nghe nói ngươi lại bán được một khối ngọc thạch tam sắc (edt: ba màu) a!".
Lục Vinh gật đầu: "Đúng là có chuyện như vậy.".
"Bán được bao nhiêu tiền vậy?".
Lục Vinh nhún vai: "Chưa xác định được, ta đã giao cho bên đấu giá.".
"Là ngọc thạch mua được từ đổ thạch phường sao?".
Lục Vinh gật đầu: "Đúng vậy!".
"Ánh mắt của ngươi thật là quá lợi hại!" Đinh Chiêm Hạo nói.
Lục Vinh cười cười: "Làm gì có". Mấy khối nguyên thạch hắn mua, không một khối nào có chứa ngọc thạch a!
Đinh Chiêm Hạo lấy khuỷu tay đụng đụng Lục Vinh: "Có phải là có bí quyết gì không? Ngươi dạy ta được không?".
Lục Vinh: "Không có bí quyết gì đâu, nhờ vào cảm giác thôi, ta cảm thấy khối thạch nào có thể là ngọc thì liền mua!".
Đinh Chiêm Hạo trừng mắt: "Nghe ảo diệu vồn!".
Lục Vinh cười cười: "Thì đúng là vậy mà! Vận may của ta không tồi đâu.".
Đinh Chiêm Hạo chống cằm: "Là rất tốt mới đúng, nếu vận may của ta được một nửa như ngươi cũng tốt rồi, trước đây ta cũng từng đi đổ thạch phường thử sức, thua hết sạch tiền tiêu vặt, bị tên kia mắng cho một trận. Cha mẹ ta cũng thật là, tiền trong nhà đều giao cho hắn quản lí, một cắc cũng không phân cho ta."
Lục Vinh: "..." Đinh Chiêm Phong chính là quý công tử nổi danh Lạc thành a! Đem ra so sánh, Đinh Chiêm Hạo thật sự thua kém rất nhiều.
"Có người ca ca như vậy, ngươi ít nhiều gì cũng có thể dính chút ánh sáng đi." Lục Vinh nói.
Đinh Chiêm Hạo gãi đầu: "Tính tình tên kia rất thối, vô cùng khó hầu hạ, nếu ta có bản lĩnh như ngươi, cũng không cần phải nơm nớp lo sợ mà sống dưới sự quản thúc của hắn.".
Lục Vinh: "...".
...............
Hết giờ học, Lục Vinh đến lớp Thẩm Hiên đón hắn như thường lệ: "Hôm nay về hơi trễ a! Có chuyện gì xảy ra sao?".
Thẩm Hiên cười cười: "Cũng không gì, ta cải tiến kết cấu một loại động cơ của tinh xe, có thể đề cao thêm năm phần trăm dựa trên tính năng cơ bản, lão sư nói sẽ thử nộp đơn xin bản quyền cho ta, nếu như đơn được thông qua, có thể lấy được năm trăm vạn tiền thưởng.".
Lục Vinh kinh ngạc nói: "A Hiên, ngươi thật sự rất lợi hại a!".
Thẩm Hiên: "Việc này còn chưa xác định đâu, chỉ nói như thế mà thôi.".
"Ngươi mới đi học mấy ngày, liền trở nên lợi hại như vậy, về sau chắc chắn sẽ còn tiến xa! Theo ta thấy, ngươi tuyệt đối đã dùng qua dược tề nguỵ trang, có lẽ ngươi là gien cấp A." Lục Vinh tươi cười nói.
Thẩm Hiên cũng cười với hắn: "Được rồi, ngươi không cần kinh ngạc