Sau khi nghỉ ngơi một đêm, Nguyên Khê lại đến trang trại Khánh Hòa từ sớm, bạch tinh thạch đã được thu hoạch ổn thỏa, bước tiếp đến chính là xuất hàng đi.
Giai đoạn này đối với mỗi người chủ trang trại mà nói thì là thời điểm kích động nhất.
Bận rộn lâu như vậy chính là vì thời khắc này.
Nhất là đối với người được mùa lớn như Vương Khánh Niên, trong lòng lại càng vững vàng thận trọng.
Vào thời gian quan trọng như vậy, Nguyên Khê đương nhiên cũng không thể rời đi nửa bước.
Mọi khi chỉ có hai cách vận chuyển bạch tinh thạch, một cách trong số đó là thu mua bên trong Lam đảo.
Cách này tương đối nhanh chóng, trong vòng một năm muốn xuất hàng lúc nào thì xuất hàng lúc đó, giá cả bạch tinh thạch cũng tương đối ổn định, điểm tín dụng đổi được là khoảng sáu điểm một cân.
Một trăm mẫu này thu được 40 000 cân, có thể bán được khoảng 120 000 điểm tín dụng.
Hạt giống của tất cả các loại cây trồng đều rất rẻ không đáng kể, khó khăn nhất chỉ là một tháng chăm sóc này, cộng với phí nhân công, phí thu hoạch vân vân...!Sau khi trừ di các khoản phí này, lãi ròng* cũng khoảng 80 000 điểm tín dụng.
*Lãi ròng: Là phần lợi nhuận còn lại sau khi lấy tổng doanh thu trừ hết tất cả chi phí dùng cho sản phẩm, bao gồm thuế thu nhập doanh nghiệp.
Phần lãi này thật sự không thấp chút nào, chu kỳ sinh trưởng của bạch tinh thạch là một tháng, hơi chín một chút sẽ cần được chăm sóc, một năm có thể trồng nhiều nhất là mười vụ, vụ này được 80 000 điểm tín dụng, vậy sẽ thu được khoảng 800 000 điểm tín dụng.
Chưa kể đến lúa mì, lúa gạo và khu chăn nuôi, chỉ cần trồng bạch tinh thạch, chỉ tốn hai ba năm là có đủ tiền mua thêm một cái trang trại Khánh Hòa nữa.
Mà đây mới chỉ là xuất hàng trong nội bộ Lam đảo, nếu gặp được tàu chở hàng của liên bang tới thu hoạch, phần lãi còn có thể tăng đến ba bốn lần! Một cân có thể bán được 18 điểm, tổng lãi tháng này có thể lên đến 240 000 điểm.
Tiếc là tàu chở hàng của liên bang nổi tiếng với kích thước khủng và tốc độ cực kỳ chậm, lại là tàu tuần hành quanh ngân hà, vì vậy một năm chỉ có thể đến Lam đảo một lần, với cả cuối cùng phải tháng nào mới đến cũng không chắc.
Bạch tinh thạch cất trữ lâu ngày sẽ sinh ra hàng loạt vấn đề như hao tổn năng lượng, bị ố vàng, kích thước bị thu nhỏ cho nên về cơ bản rất khó có thể tích lũy để xuất hàng một năm một lần.
Vì vậy tuy lãi thấp hơn nhiều nhưng phần đông mọi người chọn xuất hàng trong Lam đảo.
Nhưng khi nói đến việc cất trữ bạch tinh thạch, trong lòng Nguyên Khê hơi động, cậu nghĩ đến cái bao chứa đồ kia, không biết nó có chức năng giữ tươi không nhỉ? Nghĩ vậy, cậu liền quyết định tối về sẽ thử một lần.
Lần thu hoạch này của Vương Khánh Niên không gặp được tàu chở hàng của liên bang, nhưng từ trước giờ ông luôn là người nghĩ thoáng, một năm mười hai tháng, nếu lần nào cũng luẩn quẩn với một lần lãi gấp rưỡi kia thì phiền muộn biết bao.
Còn không bằng đặt nó nằm ngoài kế hoạch, trong lòng nghĩ một tháng thu được 80 000 cố định, mà lần duy nhất thu được 160 000 là phần tiền kiếm thêm, nghĩ vậy chẳng phải tâm tình sẽ tốt hơn nhiều sao?
Quá trình xuất hàng không phức tạp, chỉ cần phí chút tâm tư, để ý thêm, bám sát chút là được.
Nhóm hàng này của Vương Khánh Niên đều là chất lượng tốt nên không cần phân loại, đều cùng một giá, chỉ cần xem xét khối lượng là được.
Xuất hàng xong, lần này Nguyên Khê và Vương Khánh Niên cũng không có tranh chấp gì về vấn đề lợi nhuận, Nguyên Khê đề nghị Vương Khánh Niên nhận, Vương Khánh Niên vui vẻ hài lòng với sự kỹ tính này của Nguyên Khê, cũng đã nhận lấy.
Trong đợt bận rộn này, ngày tháng trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã nửa tháng trôi qua.
Chưa đến nửa tháng nữa Vương Tuyết Tình phải đến trường nhập học, Vương Khánh Niên tính ngày, mấy ngày nữa là họ phải đi, ông cũng đã giao hết những gì có thể cho Nguyên Khê, vì vậy liền đặt vé tàu ba ngày sau lên đường.
Chỉ trong một tháng, người hai gia đình sống với nhau cực kỳ vui vẻ, nhất là hai người Vương Khánh Niên và Nguyên Khê, quan hệ vốn đã tốt thì không cần phải nói.
Vương Khánh Niên tốt tính, có chủ kiến, hành xử cũng khéo léo chu toàn, nhưng thực ra ông soi xét người ta rất kỹ, hay nổi nóng, đôi khi thấy người lóng ngóng chậm chạp liền sẽ dễ dàng nổi nóng.
Nhưng một tháng này ở chung với Nguyên Khê, ông chưa từng phải nổi nóng lần nào.
Việc dạy dỗ người khác khó tránh khỏi sẽ gặp chút khó khăn, mà dạy Nguyên Khê, ông chỉ cảm thấy hai chữ: thoải mái.
Thằng nhóc này lúc nào cũng tươi cười, khiến cho người ta nhìn cũng dễ chịu, học tập cũng rất cần cù siêng năng, cuối cùng còn biết từ một suy ra ba, tự đúc rút kinh nghiệm cho bản thân, luôn khiến Vương Khánh Niên cảm thấy được lợi không ít.
Mọi người ở cùng nhau vui vẻ, đến khi sắp chia tay, trong lòng cũng không dễ chịu cho lắm.
Nguyên Khê nói với Vương Khánh Niên: "Chú, chú đến nhà cháu đi, cháu xuống bếp, chúng ta cùng làm một bữa ra trò!"
Vương Khánh Niên đương nhiên không có ý kiến, lớn tiếng nói: "Được, được!"
Lâm Tố Vân cũng nói: "Anh phải nhớ gọi cả chị dâu theo đấy, người một nhà chúng ta ngồi một chỗ, không cần khách sáo nhiều làm gì, em với chị ấy cũng hợp nhau, lần trước nói chuyện còn chưa đủ đâu."
Vợ Vương Khánh Niên là người trầm tính, thường ngày cũng ít khi xuất hiện, trước kia Vương Khánh Niên cũng muốn dẫn bà ra ngoài, chỉ là thấy bà thực sự không quen, sau cũng ngừng dần.
Dù sao thì để bản thân thoải mái là được, ông cũng không muốn miễn cưỡng bà nữa.
Nhưng lần trước tới nhà Nguyên Khê tâm trạng bà lại rất tốt, trên phương diện đối nhân xử thế Lâm Tố Vân có nhiều kinh nghiệm, nói năng hành xử cũng khiến người khác dễ chịu, nên khi nghe nói việc đến nhà họ Nguyên, vợ Vương Khánh Niên cũng hiếm thấy mà đồng ý.
Mấy ngày qua Nguyên Khê bận chuyện ở trang trại, mãi không có thời gian vào bếp nấu nướng, bây giờ rảnh rỗi nên cậu không khỏi dồn nhiều tâm sức hơn.
Bởi vì lần trước cậu phát hiện phải làm nhiều món ăn khác nhau thì độ thành thạo mới tăng, nên bây giờ cậu nấu mấy món khác nhau.
Vì đã chuẩn bị trước, hơn nữa vì cũng đã hiểu rõ hơn về nguyên liệu nấu ăn nơi này, những món mà cậu nấu sắc hương vị đều cực kỳ hấp dẫn.
Món chính là cá tươi sốt chua cay bí truyền, cánh gà kho hạt dẻ, gan gà trộn măng xào, tôm bọc khoai tây chiên xù, cuối cùng là món rau củ xào ngũ sắc sặc sỡ.
Lại làm thêm ba món ăn kèm khác, cà rốt xào giá đỗ, chân gà sả tắc, và lạc rang cay để Vương Khánh Niên và Nguyên Ngọc Thành nhắm rượu.
Nghĩ đến ba vị nữ giới trong nhà, Nguyên Khê lại cẩn thận làm thêm món bí ngô hấp với táo đỏ và hoa bách hợp, canh sữa đậu đỏ và salad trái cây làm từ trái cây tươi trong vườn nhà cậu trồng được.
Cuối cùng là món canh nấm vừa đủ sắc vừa đủ vị.
Nguyên Khê đã bỏ rất nhiều tâm tư và công sức vào bữa ăn này, dĩ nhiên cậu cũng nhận được sự ủng hộ của mọi người, từng người ai cũng mong đợi háo hức chờ ngồi vào bàn ăn.
Trong khoảng thời gian bận rộn trong bếp, độ thành thạo của thuật nấu ăn cũng không hề bất ngờ mà tăng thêm 12 điểm, tính tổng cộng đã là 70 điểm, cũng khá là nhanh.
Cậu hài lòng nhìn, có thứ này, làm việc đúng là có tinh thần hẳn, cậu