Thẩm Tuệ Tâm tán đồng nói: “Còn phải nói sao! Thật là đáng thương! Lão thái thái, ta cũng không dám nhận ngài là thẩm nương, thẩm nương của ta đã qua đời từ lâu rồi, lão thái thái nói như vậy là muốn trù ẻo mình sao?”Sắc mặt Tôn lão thái lập tức thay đổi.
Thẩm Tuệ Tâm lại nói: “ Ây da, nhưng mà lão thái thái ngài nói đúng, số ta thật là khổ, không có mệnh sinh nhi tử, chỉ có một cô nương như vậy…”“Lão thái thái, ngài thật có phúc, có nhi tử, còn có hai tôn tử, trong nhà nhiều nam đinh như vậy, nhất định là bắt cá giỏi hơn nữ nhi của ta.
”“Khuê nữ nhà ta chỉ bắt được ba con cá, lão thái thái, chắc chắn nhà các ngươi sẽ bắt được rất nhiều, đúng không?”“Ta thật sự rất hâm mộ nhà các ngươi, nhưng mà bắt nhiều cá như vậy sẽ hỏng lưới… Lão thái thái, nhà chúng ta chỉ có một chiếc lưới đánh cá, nếu ngài mượn thì phải dùng cẩn thận nhé.
”“Nếu làm hỏng, mọi người cũng không có gì ăn, quan hệ của chúng ta thân thiết như vậy, chắc chắn ta sẽ không bắt các ngươi bồi thường… Nhưng mà ta biết lão thái thái là một người tử tế, chắc chắn không phải loại người có da mặt dày như vậy.
”“Vậy đi, lão thái thái cứ sử dụng đi, lỡ như hỏng thật thì cũng không cần bồi thường, chỉ cần đưa cho ta một ít dây thừng hoặc là mảnh vải gì đó, ít hay nhiều cứ đưa một chút để ta sửa lưới, lão thái thái thấy có phải không?”Nụ cười của Thẩm Tuệ Tâm càng ngày càng dịu dàng và hiền tuệ.
Sắc mặt của Tôn lão thái dần đen như đáy nồi.
----------Quý Tinh Nhiên âm thầm đốt lửa.
Nghe Thẩm Tuệ Tâm nói chuyện không có một từ thô tục nào, ngay cả một câu nặng lời cũng không có, nhưng vẫn có thể chặn hết đường đi nước bước của Tôn lão thái.
Họ hàng xa quăng tám sào cũng không tới, chẳng liên quan gì đến nhau.
Bởi vì lần này tất cả mọi người đều bị Quý thừa tướng liên lụy nên mới ở cùng một chỗ, chứ bình thường tụ hội tông tộc cũng chẳng nói với nhau câu nào.
Bây giờ lại chạy đến nhận thân thích sao?Điều