Con tiện nhân này, sao mày không chết đi?“Diệp Duật, cứu em.”Từ Khả có thể thấy rằng Dung Yên nghiêm túc, không phải đang hù dọa, thật sự muốn đưa cô ta đến đồn cảnh sát, vì vậy cô ta sợ rồi.đồn cảnh sát...!Cô ta không muốn đi chút nào.Đương nhiên rồi, Diệp Duật càng không muốn đến đồn cảnh sát, nếu Dung Yên thật sự kích động kiện anh ta tội vu khống gì đó, vậy thì không hay đâu.Hơn nữa, hai ngày nữa anh ta có thể rời thôn trở về thành phố, cũng không nên làm lớn chuyện này.“Dung Yên, đừng làm loạn nữa, mau buông cô ấy ra...!Tôi đồng ý với yêu cầu của cô.”Dung Yên dừng bước, quay đầu nhìn Diệp Duật, âm thầm hừ một tiếng, anh ta chịu thua quá nhanh rồi? Nhàm chán thật.Cô nghĩ anh ta sẽ tranh luận với cô ít nhất mười phút chứ.“Được, tôi không phải người vô lý như vậy, nhưng lúc hai người xin lỗi nhất định phải thành khẩn, giọng nói phải to rõ.”Muốn chơi cô à? Ồ, thế thì hai người phải gánh chịu hậu quả này.Khi Diệp Duật nghe thấy yêu cầu của cô, khuôn mặt anh ta lại tối sầm lại.“...Dung Yên, thật ra bọn tôi chỉ là quan tâm cô mà thôi...”Dung Yên khịt mũi.“Tôi cũng không phải là mẹ anh, cần anh quan tâm gì chứ? Hơn nữa, hai người quan tâm tôi cũng không có ý gì tốt, hai người vừa đến đã muốn chụp cho tôi một cái mũ lớn, hai người đây là trực tiếp muốn ép chết tôi à? Hay là không muốn để tôi tiếp tục sống ở cái thôn này nữa? Sự quan tâm của hai người thật là độc ác đó!”Bây giờ cái thôn này vừa đóng cửa vừa bảo thủ, chỉ cần một tin đồn như vậy lan truyền ...!Đổi lại là người khác, có lẽ đã bị hai người này hại chết rồi.Khi Diệp Duật nghe thấy câu đầu tiên, trên mặt