Trên mặt Tần Dư lập tức lộ ra sự thất vọng.
Mày nhỏ nhăn tít lại một chỗ, sau đó làm bộ như phải ra quyết định cho chuyện gì to lớn lắm, trịnh trọng gật đầu thật mạnh, ”Được, em đi học.
”Tần Mai nhìn qua anh hai mình, lại nhìn chị dâu, cũng đành yếu ớt gật đầu,”!.
.
Vâng.
”Dung Yên nghe được đáp án mà mình muốn xong, khẽ cười: ”Vậy quyết định rồi nhé, chờ khai giảng xong thì hai đứa đều đi học.
”“Nhưng mà, nhà chúng ta có tiền đóng học phí sao?” Tần Dư nhỏ giọng hỏi.
Bây giờ đang là mùa đông, cậu cũng không biết đi đâu để kiếm tiền.
Anh cả thì đang bị bệnh không thể nhúc nhích.
Nghĩ như vậy xong, cậu bỗng cảm thấy vừa nãy mình đồng ý có hơi nhanh.
Còn có thể đổi ý không?Dung Yên không để ý nói, “Tuổi em còn nhỏ, nhưng cũng nghĩ nhiều chuyện nhỉ.
Về học phí không cần em lo lắng, tự mình xem xem làm cách nào để bản thân không bị bắt nạt ở trên trường đi.
”Sắc mặt Tần Dư đột nhiên đỏ lên,”Em không có bị bắt nạt.
”Dung Yên nhướn mày nhìn cậu.
Tần Dư nhìn biểu tình này của cô, liền biết cô không tin mình, thanh âm không khỏi nâng cao lên vài phần, nhắc lại: “Em không có bị bắt nạt!”Trong suy nghĩ của cậu, bị bắt nạt chính là đại biểu cho đồ gà yếu.
Cậu mới không phải gà yếu.
Dung Yên gật đầu cho có lệ: “Được được được, em không bị bắt nạt.
”Tần Dư:!.
Thái độ này là vẫn đang không tin cậu phải không?“Hai đứa ở trong nhà chờ đi, chị đi ra ngoài một lát, Dung Yên đứng