Dung Yên đứng lên, từ trên cao nhìn xuống người đang co ro nằm liệt trên mặt đất, "Cút.
"Ánh mắt của cô giờ phút này sắc bén, quanh thân tràn ngập khí thế, làm cho người vừa trải qua đau đớn là Cổ Lan có chút sợ hãi.
Lập tức vừa đi vừa bò ra xa… …Dung Yên nhìn bóng người đang chật vật bỏ chạy đi xa, cười nhạo một tiếng, lá gan chỉ có một chút như này thôi sao?Cô quay đầu lại thì thấy có một cậu nhóc đứng bên cạnh đang hoảng sợ trừng lớn đôi mắt, còn nuốt nước miếng.
Dung Yên:! ! ?Cô có đáng sợ như vậy sao?Tần Dư thấy ánh mắt của cô nhìn qua, trong lòng run lên.
Mẹ ơi! Anh cả cưới một người chị dâu thật đáng sợ!Lúc nãy — cậu ấy tận mắt nhìn thấy người chị dâu này nhu nhu nhược nhược, thế mà lại bẻ gãy tay người kia như bẻ dưa giòn.
Cậu ấy có thể nhìn thấy rõ ràng bàn tay kia rủ xuống như thế nào.
Sau đó qua một lúc thì bàn tay này lại ổn rồi.
Dung Yên bật cười, ngay lập tức trở nên dịu dàng.
"Đi vào thôi! Chị lấy đồ ăn ngon cho em ăn!"Phản ứng trong tiềm thức của Tần Dư là — chị ấy muốn độc chết mình sao?Lập tức xoay người chạy vào trong sân, rồi chạy ngay vào trong phòng.
Dung Yên: ……?Cậu nhóc này không phải đang quá cảnh giác sao?Nhưng mà nghĩ đến kết cục trong sách của cả gia đình này, cô không khỏi có chút thổn thức.
Ở trong sách, kết cục của cậu em chồng này — còn có cô em chồng đều rất thảm.
Cô em chồng thì bị lừa bán, còn lại cậu em chồng trên đường đi tìm em gái thì bị đánh gãy chân, cả đời tàn tật.
Dẫn đến việc cậu ấy phát điên rồi chết mòn trong chính căn phòng rách nát của mình.
Nghĩ đến đây trong lòng Dung Yên rất khó chịu, nguyên chủ cùng gia đình này thảm như vậy, bởi vì ở trong sách thì bọn họ chính là công cụ của nữ chính.
Chỉ cần bọn họ…Đặc biệt là nguyên chủ càng thảm thì nữ chính lại càng vui vẻ.
Xùy, ĐMM công cụ người cái gì chứ!Nếu cô đã quay về, cô