Editor: Hye JinĐến sân bay lúc 19:45, khoang hạng nhất có thể được làm thủ tục và lên máy bay trước, chỉ mất mười phút để đi bộ xuống lối đi đặc biệt lên máy bay.Trong những ngày qua, Tư Ninh Ninh đã kiệt sức vì bận rộn, tối qua ngủ được một giấc sâu, dài nhưng thân thể vẫn cảm thấy rã rời.Cũng may khoang hạng nhất chỉ có tám chỗ ngồi, hoàn cảnh tốt lại sạch sẽ, Tư Ninh Ninh thắt dây an toàn, nhắm mắt, thực mau rơi vào giấc ngủ.Vốn còn tưởng ngủ một giấc sẽ đến chỗ bà ngoại, không ngờ mở mắt, đã thay đổi, còn là thay đổi không thể ngờ tới được....20-5-1972, ga xe lửa, tỉnh H.Tư Ninh Ninh bị tiếng động lớn đánh thức, thái dương bên trái co rút đau đớn, cô dùng sức nắm mắt lại, hàng lông mi dài rung lên chậm rãi mở mắt ra.Xung quanh có rất nhiều người, tất cả đều mặc quần áo cũ nát, khuôn mặt đen đen đỏ đỏ, lúc này đang xúm lại một vòng xung quanh cô, châu đầu vào nhìn cô.Tư thế của cô có vẻ cũng hơi là lạ, cứ như là được ai đó ôm.Đau đầu đau đến mức không kịp suy nghĩ, Tư Ninh Ninh đưa tay định sờ, nữa đường lại bị một bàn tay khác ngăn lại."Ai nha, cô gái à, con đây là bị sao vậy? Sao đột nhiên nằm trên mặt đất?"“Như, như thế nào..........." Tư Ninh Ninh mở miệng định trả lời, còn chưa kịp nói hết câu đã bị tiếng nói mềm mại của mình làm cho hoảng hồn.Ôi cái này còn chưa tính, đầu óc của cô vừa mới thanh tỉnh được một chốc thì một đoạn ký ức ngắn, rời rạc không thuộc về cô cứ như cưỡi ngựa xem hoa từng đợt xuất hiện.Cô xuyên thành người khác!Đây không phải là thế giới mà cô đang ở, mà là thế giới song song những năm 70.Nguyên chủ cũng tên là Tư Ninh Ninh, 17 tuổi, khi còn nhỏ thì gia đình hòa thuận hạnh phúc.
Năm 9 tuổi mẹ ruột qua đời, 12 tuổi ba cưới mẹ kế vào nhà, từ đây cô có thêm một cô em gái kém một tuổi.Người đời có câu, có mẹ kế thì có cha kế, lời này đúng, nhưng không đủ.Ba Tư đối với nguyên chủ trước sau như một.
Vì công việc bên ngoài