Editor: Hye JinNgay khi những lời này nói ra, thật không thể tin được, Từ Thục Hoa và Tống Tiểu Vân đều vây quanh cô: "Kỹ sư đường sắt? Thật là khó lường, còn lợi hại hơi cả công nhân nữa đó.
"Tư Ninh Ninh cười cho có lệ: “Haha! Còn tốt đi.
"Thời đại ngày nay nhân tài khan hiếm, kỹ sư quả thực là tồn tại là một gì đó ghê gớm lắm, không những có một khoảng tiền lương kếch xù cùng đãi ngộ cực tốt, đồng nghĩa cũng bận rộn bên ngoài, cho nên nguyên chủ mới bị mẹ kế và em gái đối đãi như vậy.
Nhưng mà!.
Tư Ninh Ninh trong lòng có một cái nghi vấn.
Tư Chấn Nam, ông ấy không biết con gái mình phải chịu đựng những gì sao?Trong lòng cảm thấy rối bời, bất bình, Tư Ninh Ninh cau mày, trong tay không tự chủ được dùng sức, làm bung cái nắp hộp cơm, gây ra tiếng động thật lớn.
Khí chất của Tư Ninh Ninh đột nhiên biến hóa.
Từ Thục Hoa giật nảy mình, tưởng mình nói sai, vẻ mặt trở nên căng thẳng: "Sao, sao vậy?"“À không có gì.
” Nhận ra sự thất thố của mình, Tư Ninh Ninh vội vàng lắc đầu lãng sang chuyện khác: "Hôm nay hoạt động tự do cậu có dự định gì không?""Tớ thấy có người làm việc trong ruộng, tớ chuẩn bị đi xem một chút, nói không chừng có thể học được cái gì đó.
Cậu thì sao?""Tớ chuẩn bị đi vào đội nhìn xem thử.
"Nói xong cả hai cùng nhau trở về.
Quần áo giặt hôm qua đã được phơi qua đêm.
Tư Ninh Ninh thu dọn quần áo ở sau cánh cửa, chải chải đầu, thắt mái tóc bồng bềnh thành tóc thắt bím hai bên theo style Hàn Quốc.
Chiếc váy thay ra đã được gấp gọn ở đầu giường, Tư Ninh Ninh nhích người hướng phía đội sản xuất mà đi.
Tưởng Nguyệt và Tống Tiểu Vân ôm việc chuẩn bị cơm trưa, cô giữa trưa không cần phải vội vàng trở về.
Trí nhớ của Tư Ninh Ninh không tệ, dọc đường cô đến nhà đội trưởng sản xuất, cửa sân mở rộng, cô đứng ở cửa nhìn vào trong, cất tiếng cao giọng nói: "Có người ở nhà không?"Chẳng mấy chốc, từ cửa sổ phòng bên trái phòng chính, một cái đầu nhỏ thắt bím ló