Trần Tiểu Mễ nói xong với Lục Lâm, Lục Lâm liền đi nấu cơm.
Trần Tiểu Thái chạy tới, nói: "Đại ca, tên kia nói gì với ngươi thế?"
Trần Tiểu Mễ vừa mới nhận tang vật của Lục Lâm, trong lòng mơ hồ có chút đề phòng, không phải là không tin tưởng đệ đệ, mà Trần Tiểu Mễ cảm thấy loại chuyện này không nên nói cho đệ đệ, để trong lòng đệ đệ lại bất an.
"Chỉ là thương lượng chuyện ngày mai vào thành."
Trần Tiểu Thái có chút buồn bực nhìn Trần Tiểu Mễ, cảm thấy đại ca đã thay đổi, có một phu quân ở rể như Lục Lâm, thì không để ý mình nữa, bất quá, Lục Lâm nấu ăn rất ngon, cũng không phải thật làm người ta chán ghét.
"Là vậy sao?" Trần Tiểu Thái hỏi.
Trần Tiểu Mễ gật gật đầu, nói: "Phải."
Trần Tiểu Mễ cũng không phải lần đầu tiên vào thành bán đồ, nên muốn bán gì cũng rất dễ dàng.
Lục Lâm nhìn Trần Tiểu Mễ, do dự một chút, nói: "Nếu không để ta giúp ngươi cầm chút thịt?"
Trần Tiểu Mễ liếc mắt nhìn Lục Lâm, hơi chau mày, nói: "Không cần, ngươi chỉ cần đừng đi được nửa đường lại kêu đi không nổi là được."
Lục Lâm: "..." Phu cương không chấn! Phu cương không chấn!, gia hỏa Trần Tiểu Mễ này, cư nhiên lại coi thường phu quân y, là hắn như thế, bất quá...... Nếu như đi bộ, hình như phải đi tới một canh giờ, bởi vì đường từ thôn đến trấn quá xa, cho nên, bình thường thôn dân cũng không đi vào trấn, nếu đi cũng là đi bằng xe bò.
Lục Lâm cảm thấy hắn cần phải cải thiện ấn tượng về hắn trong lòng Trần Tiểu Mễ, nhưng mà hắn thật sự phải đi bộ?
Bởi vì muốn đi vào trấn, Lục Lâm thức sớm, làm cơm sáng.
Lục Lâm lấy một chút bột mì từ trong một ngăn nhỏ ra.
Lục Lâm bỏ thêm chút nước vào chén, đánh thêm một cái trứng gà vào, lại bỏ thêm hành đã cắt nhỏ, bột mì, một chút muối rồi khuấy đều, Lục Lâm đổ thêm một ít dầu vào nồi, đem chén nguyên liệu đã khuấy điều đổ vào. Thứ trong nồi rất nhanh đã thành hình, Lục Lâm thấy không sai biệt lắm, liền trở mặt bánh trứng lại chiên.
Rất nhanh, một khối bánh trứng nộn nộn liền ra lò.
Lục Lâm chiên bảy cái bánh trứng mới ngừng tay, một cái bánh dùng một cái trứng gà, tổng cộng dùng bảy cái trứng gà.
Nếu để thôn dân thấy Lục Lâm làm cơm như thế, chỉ sợ sẽ tức chết, thôn dân đều sinh hoạt theo kiểu thắt lưng buộc bụng*, ăn trứng gà như vậy, thật sự là xa xỉ.
*Thắt lưng buộc bụng: hết sức hạn chế, tiết kiệm
Lục Lâm để ba cái bánh vào quầy bán quà vặt, như vậy trên đường muốn ăn là có thể lấy ra ngay.
Trần Tiểu Mễ chưa từng thấy qua loại bánh này, lập tức liền ăn sạch.
"Bánh này ăn thật ngon, làm bằng cái gì thế?" Trần Tiểu Mễ có chút nghi hoặc hỏi.
"Trứng gà." Lục Lâm nói.
Trần Tiểu Mễ chưa đã thèm liếm liếm ngón tay, nói: "Lại dùng trứng gà a!"
Trần Tiểu Mễ liếc mắt nhìn Lục Lâm một cái, trong lòng có chút nghi hoặc, đất ruộng Lục gia tương đối nhiều, ở trong thôn cũng tương đối giàu có, nhưng Lục gia cư nhiên lại ăn xa xỉ như vậy sao?
Lục Lâm cười cười, nói: "Ở trong rừng có thể thường