*Dã môi: trái mơ
Sau khi thời tiết ấm áp hơn một chút, đám tiểu hài tử đều chạy ra ngoài chơi, rất nhiều tiểu hài tử đều thích chạy vào núi, núi sâu thì đám tiểu hài tử đương nhiên là không dám vào, nhưng nếu chỉ ở ngoài núi, thì chúng dám đi.
Nấm, măng, rau dại, trong núi là thứ tốtđối với rất nhiều tiểu hài tử.
Không ít người trong thôn đều không phải thực giàu có, nên rất tiết kiệm, vào mùa đông rất nhiều người mỗi ngày chỉ có thể ăn lót dạ, hiện giờ thật vất vả mới có thể đi ra ngoài, rất nhiều tiểu hài tử đều đi vào núi tìm thức ăn.
Trần Tiểu Thái cùng Trần Tiểu Mạch cũng vậy, trải qua một mùa đông, hai tiểu hài tử đều cao hơn không ít, có thể là do lớn lên, thoạt nhìn hai tiểu hài tử đẹp hơn không ít.
Lục Lâm rang một chút đậu phộng cho hai đứa, lại lấy mấy cái giỏ tre ra, cười tủm tỉm nói với Trần Tiểu Thái: "Tiểu Thái a! Ngươi đi tìm vài người hái dã môi, một rổ dã môi thành thục, trả ba văn tiền."
Trần Tiểu Thái nhíu nhíu mày, nói: "Ba văn a! Ba văn tiền có phải là quá nhiều hay không?"
Lục Lâm cười cười, nói: "Không nhiều đâu."
Trần Tiểu Thái gãi gãi đầu, có chút xấu hổ nói: "Bọn họ đều không chơi với ta, ta kêu không được ai cả."
Lục Lâm từ trên cao nhìn xuống nhìn Trần Tiểu Thái, nói: "Ngươi xem ngươi, lớn như vậy rồi, chút việc nhỏ này cũng làm không xong, nếu kêu không được ai thì ngươi kêu Thẩm Trì đi, để Thẩm Trì giúp ngươi gọi vài người đến."
Trần Tiểu Thái đỏ mặt, nói: "Ta...... Đã biết."
Lục Lâm đem mười mấy cái rổ giao cho Trần Tiểu Thái.
Trần Tiểu Thái có chút hoài nghi nói: "Ở đâu có nhiều rỗ như vậy a?"
Mỗi cái rổ cũng không phải rất lớn, nhưng nhìn qua rất tinh xảo, bất quá, thông thường người trong thôn sẽ không đan nhiều rổ nhỏ như vậy, đẹp chứ không xài được.
"Năm văn tiền một cái, nhờ lão nhân trong thôn đan."
Sức lao động ở nơi này rất tiện nghi, xét trên phương diện này, thôn dân trong thôn vẫn rất thuần phác.
Trần Tiểu Thái tràn đầy cổ quái nhìn Lục Lâm, nói: "Ta đi đây."
Trần Tiểu Thái cảm thấy Lục Lâm tìm người năm văn tiền, đan một cái rổ có chút lãng phí, bất quá hiện tại nó đã quen với hành vi ăn xài phung phí của Lục Lâm, cho nên cũng không nói thêm gì.
Lục Lâm lắc lắc tay với Trần Tiểu Thái, nói: "Đi đi."
Trần Tiểu Thái đến trước Thẩm gia tìm Thẩm Trì, Thẩm a bà rất vui lòng để tôn tử chơi cùng Trần Tiểu Thái, thực sảng khoái đáp ứng.
............
Thẩm Trì cầm giỏ tre, đi theo phía sau Trần Tiểu Thái, có chút tò mò hỏi: "Lâm ca, muốn dã môi làm gì?"
Trần Tiểu Thái lắc lắc đầu, nói: "Không biết, có lẽ là để ủ rượu đi."
"Ủ rượu a!" Trong mắt Thẩm Trì hiện lên vài phần sùng kính, trong mắt thôn dân ủ rượu là một chuyện rất lợi hại.
Thời tiết càng ngày càng ấm, trái cây trong rừng dần dần nhiều lên, trong rừng mọc ra rất nhiều dã môi, tiểu hài tử trong thôn đều thích hái ăn, có một cổ hương vị chua chua ngọt ngọt.
Trương Đại Hổ ngồi trên cây hái mơ ăn, ăn đến ngón tay và môi đều hồng.
Trương Đại Hổ nhìn Trần Tiểu Thái, Thẩm Trì mang theo mười mấy cái rổ lại đây, chợt nhảy xuống, cản trước mặt hai người.
"Hai người các ngươi lấy nhiều rổ tới như vậy để làm gì? Rổ này cũng quá nhỏ." Trương Đại Hổ tùy tiện hỏi.
Năm trước Trần Tiểu Mễ kiếm được rất nhiều tiền, đã truyền khắp thôn, hài tử trong thôn cũng biết Trần Tiểu Mễ có bản lĩnh, kiếm được số tiền lớn. Thấy Trần Tiểu Thái cùng Tiểu Mạch mặc y phục mới, không khỏi có chút hâm mộ.
Trần Tiểu Thái giơ rổ lên, nói: "Ta ca bảo ta tới hái dã môi, một rổ cho ba văn tiền."
Trương Đại Hổ chuyển động tròng mắt, nhìn rổ trong tay Thẩm Trì, nói: "Thẩm Trì, ngươi giúp nó sao?"
Thẩm Trì vội vàng nói: "Một mình Tiểu Thái làm không kịp, ta hái giúp, một rổ Tiểu Mễ ca cũng trả ba văn tiền."
Hai mắt Trương Đại Hổ sáng lên, nhìn Trần Tiểu Thái nói: "Nếu như ta giúp ca ngươi hái, một rổ cũng trả ba văn tiền sao?"
Trần Tiểu Thái còn đang nghĩ ngợi phải mở miệng như thế nào đâu, nghe thấy Trương Đại Hổ chủ động mở miệng dò hỏi, trong lòng có chút cao hứng, bất quá rất nhanh đã che dấu, "Đúng vậy! Bất quá, phải chọn trái tốt, thành thục, không thể hái trái không tốt cho đủ số được."
Trương Đại Hổ gật gật đầu, nói: "Này không thành vấn đề."
Trương Đại Hổ là hài tử vương, mấy tiểu hài từ vốn dĩ còn đang ồn ào, nghe Trương Đại Hổ cùng Trần Tiểu Thái nói, một đám đi lên, mồm năm miệng mười dò hỏi một phen.
Trần Tiểu Thái nói rõ, mấy tiểu hài tử tiến đến lấy rổ từ chỗ Trần Tiểu Thái hái dã môi.
Trong núi mọc không ít dã môi, mấy tiểu hài tử đều trở nên bận việc.
Dã môi chủ yếu chia làm ba loại, một loại lớn lên ở trên cây, hai loại lớn lên trên mặt đất.
Ba loại dã môi cũng khá giống nhau, dã môi lớn lên ở trên cây sau khi thành thục sẽ là màu tím, có chút giống dâu tằm......
Hai loại dã môi lớn lên trên mặt đất, một loại giống dâu tây, đầu quả nhỏ hơn dâu tây rất nhiều, một loại khác có chút giống cherry.
Trần Tiểu Thái tỏ vẻ ba loại Dã Môi đều hái, nhưng phải để riêng.
Rất nhanh mọi người đều đã hái được đầy một rổ dã môi.
Một mình Trương Đại Hổ liền cầm hai cái rổ, tay chân nó nhanh nhẹn, hái xong hai rổ dã môi, tiểu hài tử tay chân chậm, một rổ cũng chưa hái xong.
"Trần Tiểu Thái, nhiều như vậy là đủ một rổ đi?" Trương Đại Hổ hỏi.
Trần Tiểu Thái gật gật đầu, "Ân" một tiếng.
"Hiện tại mang về nhà ta đi, là có thể đổi tiền với ca ta."
Mấy cái tiểu hài tử vẫn là có chút sợ đại ca Trần Tiểu Thái, bất quá, cuối cùng cũng không chống lại được sự dụ hoặc của đồng tiền, lại nghĩ bọn họ người đông thế mạnh, liền cùng đến chỗ Lục Lâm.
Lục Lâm không nghĩ tới, Trần Tiểu Thái có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh như vậy, thầm có chút lau mắt mà nhìn Trần Tiểu Thái.
Trần Tiểu Thái thấy ánh mắt có chút tán thưởng của Lục Lâm, có chút đỏ mặt, lại có chút kiêu ngạo.
Lục Lâm kiểm tra dã môi mấy tiểu hài tử hái, mấy đứa hái dã môi, cơ bản không có vấn đề gì, Lục Lâm cho mỗi tiểu hài tử ba văn tiền.
Lục Lâm lấy