Cửa hàng Hoa Hạ.
“Tiểu Thái, thật là ngươi a!” Trương Đại Hổ đi tới nói.
Trần Tiểu Thái đã làm nữa tháng, nhưng đây là lần đầu tiên nó gặp được người cùng thôn, người trong thôn đều giống nhau, cho dù tới thị trấn cũng sẽ không đi tới tiệm của bọn họ.
“Đại hổ, sao ngươi lại tới đây?”
Trương Đại Hổ gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Cha ta bắt được mấy con cá, đem lên chợ bán, ta liền đi theo, ngươi ở chỗ này làm gì a.”
“Đại ca cùng Lâm ca làm việc ở chỗ này, ta cũng tới đây giúp đỡ một chút.” Trần Tiểu Thái cảm thấy không có gì phải dấu diếm, liền nói thẳng.
Trương Đại Hổ có chút hâm mộ nhìn Trần Tiểu Thái, nói: “Ngươi cũng thật lợi hại a!”
Trương Đại Hổ nhìn mấy cái túi giá trị xa xỉ trong cửa hàng, có chút bó tay bó chân, nếu không phải có người quen ở chỗ này, hắc điếm như vậy, Trương Đại Hổ cũng không có dũng khí đi vào.
Gần đây trong thôn đồn đãi Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ đến trấn trên làm việc, một tháng có hai lượng, hai người một tháng có bốn lượng, hai người làm việc ở trấn trên, còn mang theo Trần Tiểu Thái cùng Trần Tiểu Mạch, người trong thôn hâm mộ tiền công của Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ không thôi, nhưng cũng có thôn dân cảm thấy, Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ đến trấn trên làm việc cũng thôi đi, cư nhiên còn đem theo Tiểu Mạch ngốc nghếch, chỉ sợ sẽ làm chủ gia tức giận, không bao lâu sẽ bị đuổi việc.
Nhưng người trong thôn chờ mãi chờ mãi, cũng không chờ được hai người bị đuổi về, một đám thôn dân, chỉ có thể cảm thán Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ vận khí không tồi, gặp được một gia chủ phúc hậu, nhưng cũng có người cảm thấy lão bản này cũng quá phúc hậu, có thể là một người hiền lành.
Trước kia Trương Đại Hổ ngẫu nhiên gặp được Trần Tiểu Thái, còn tưởng rằng mình nhìn lầm người, ở bên cạnh nhìn một hồi, mới đi tới chào hỏi.
“Tiểu Thái, ngươi làm ở chỗ này, có được tiền không?” Trương Đại Hổ có chút tò mò hỏi.
Trần Tiểu Thái gật gật đầu, nói: “Có, nhưng không nhiều lắm, kém xa ca ta."
Trương Đại Hổ âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn biết tiền công của Trần Tiểu Mễ, có tới hai lượng bạc một tháng lận a, nếu như tiền công của Trần Tiểu Thái không khác Trần Tiểu Mễ, vậy mới kỳ quái.
Trước đó Trương Đại Hổ ở bên cạnh nhìn trộm một hồi lâu, vừa vặn nhìn thấy Trần Tiểu Thái thần thái sáng láng giới thiệu túi trong cửa hàng với người ta.
Trương Đại Hổ nhìn Trần Tiểu Thái đĩnh đạc nói chuyện, cảm thấy Trần Tiểu Thái rất có bản lĩnh, so sánh một chút, 'thuộc hạ' của hắn, tuy rằng là một bang có 'tiểu đệ', nhưng cũng không dùng được cái gì.
“Ngươi còn trẻ, lại qua hai năm nữa, nói không chừng sẽ giống ca ngươi.” Trương Đại Hổ tràn đầy hâm mộ nhìn Trần Tiểu Thái, luôn cảm thấy Trần Tiểu Thái không giống trước kia.
Trần Tiểu Thái cười cười, nói: “Ta vẫn là kém xa đại ca.” Trương Đại Hổ nhìn mấy cái túi giá cả sang quý trong cửa hàng có chút đỏ mặt, bị âm thanh của Trương Lâm Sinh làm giậc mình, liền rời đi.
“Cha, hiện tại Trần Tiểu Thái thật lợi hại.”
"Thật sao? Có bao nhiêu lợi hại?” Chuyện Trương Đại Hổ chạy đến cửa hàng Hoa Hạ, là do Trương Lâm Sinh ngầm đồng ý, Trương Lâm Sinh cũng có chút tò mò về chuyện của huynh đệ Trần gia.
Khoảng thời gian trước Thẩm a bà có trở về nông thôn một chuyến, nghe nói là kiếm được không ít tiền, cuộc sống của người nhà quê nghèo nàn, ai mà không muốn kiếm nhiều bạc a!
“Tiểu Thái, giúp quản sự trong tiệm bán đồ, mấy cái túi đó tới vài trăm văn lận a, hình như Tiểu Thái cũng có tiền công.”
Trương Lâm Sinh có chút cảm thán nói: “Trần gia đúng là càng ngày càng tốt.”
Trương Lâm Sinh thầm nghĩ: Mấy năm trước Trần Tiểu Mễ, còn phải vào núi tìm thức ăn, lúc ấy, có không ít người ở đoán, sớm muộn gì Trần Tiểu Mễ xảy ra chuyện, đến lúc đó, Trần Tiểu Thái cùng Tiểu Mạch khẳng định không sống được, không nghĩ tới thế đạo thay đổi nhanh như vậy, Trần gia càng ngày càng sống tốt hơn.
Trương Đại Hổ trở về kể lại chuyện, người trong thôn đều đã biết chuyện mấy huynh đệ Trần Tiểu Mễ làm việc ở trấn trên, lúc Lục Lâm đi tiệc cưới cũng có nói đến, cho nên Trương Đại Hổ về kể lại, mọi người cũng không cảm thấy kinh ngạc, chuyện Trần Tiểu Thái làm việc trong cửa hàng ở trấn trên, làm mọi người cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Thông ít thiếu niên trong thôn, sùng bái Trần Tiểu Thái có thể làm việc trong cửa hàng ở trấn trên không thôi.
Vài nha đầu trong thôn, ban đầu khi nhắc tới Trần Tiểu Thái, đều tràn ngập khinh thường, bây giờ ngược lại nhiều thêm vài phần hâm mộ.
Trong khoảng thời gian này, Lục gia không có thu vào, nhưng trong nhà lại chi tiêu không ít, không thể không bán thêm một mẫu đất hạ đẳng, với giá bảy lượng bạc, Thẩm a bà nghe thấy tin này, mơ hồ cảm thấy trước kia mua đất lỗ, nhưng lúc ấy tiền mua đất là của Lục Lâm, kỳ thật cũng không có liên quan gì nhiều tới Thẩm a bà.
Lục gia lại bán đất nữa, làm mọi người thổn thức không thôi, không ít thôn dân có chút bội phục Lục gia hào phóng, đất đang tốt nói bán là bán, cũng có người cảm thấy nếu Lục gia đã muốn bán đất, sao không bán sớm một chút, nếu bán sớm một chút, nói không chừng đã có thể bảo vệ tính mạng của con thứ hai, cũng không đến mức phải tuyệt hậu. Nếu một nhà lão nhị còn ở, cũng không đến mức ngay cả một người nghiêm túc làm việc cũng không có.
Gần đây Thang thị cực kỳ buồn bực, Lý Phương Nguyệt cứ làm như mình là đại tiểu thư, hơn nữa còn mang thai, một khi sai nàng làm việc, Lý Phương Nguyệt liền la choáng đầu, Lâm Tú Nhi cũng vậy. Bắt đầu còn tốt, gần đây hai người càng ngày càng quá phận.
Lý Phương Nguyệt nằm trong phòng, tâm tình thập phần không xong, gần đây Lý Phương Nguyệt không cần phải làm việc, nhưng cũng không thoải mái.
Lục Trình Ngọc dọn tới trấn trên để học tập, bình thường rất ít khi trở về, sau khi trở về cũng lạnh nhạt với nàng.
Lý Phương Nguyệt biết Lục Trình Ngọc đã biết chuyện tỷ tỷ chỉ mình là một tiểu thiếp, cho nên mới lãnh đạm với mình như thế.
Kỳ thật Lý Phương Nguyệt rất có hảo cảm với Lục Trình Ngọc, trên thực tế, điều kiện của Lục Trình Ngọc cũng không tồi, diện mạo khá tốt, còn là một người đọc sách, Lục gia còn có nhiều đất như vậy, hai lão nhân trong nhà đều thiên vị hắn.
Sau khi Lý Phương Nguyệt vào cửa, cũng từng nghĩ tới cử án tề mi*, phu thê đồng tâm.
*Cử án tề mi: Vợ chồng kính trọng nhau như khách.
Nhưng sau khi vào cửa Lý