Bà mỉm cười rồi nói tiếp: “Mẹ thấy con bé ấy là một người siêng năng, hiện tại con cũng hiểu chuyện hơn rồi, hai đứa đều xứng đôi, cuộc sống sau này sẽ ngày một tốt lên.
”Điền Chí Thành ngượng ngùng cười cười, anh chỉ vừa mới sửa mái nhà thôi mà vào trong miệng bà ấy cứ như vừa kiếm được mấy chục công điểm vậy.
Bữa tối là các loại hạt ngũ cốc trộn lại đem chưng cùng khoai lang đỏ, còn có một nồi mướp luộc chín mềm, Điền Chí Thành bưng chén, anh sửng sốt một giây sau đó liền cầm lấy chén ăn cơm.
Điền quả phụ thấy con trai vùi đầu vào mâm cơm, nhớ lại ngày thường kiểu gì anh cũng than thở trách móc vài câu, nhưng hôm nay lại chưa nói gì, chắc là do quá đói, trong lòng không khỏi có chút xót xa.
“Chờ thu hoạch vụ thu xong mẹ sẽ đi đổi hai cân thịt về, đến lúc đó mẹ sẽ nấu thịt kho tàu cho con ăn.
”Tuy rằng nguyên chủ đã hai mươi tuổi, nhưng ngày thường rất ít khi làm việc, một tháng cũng chả kiếm được bao nhiêu công điểm, trong nhà chỉ có mình Điền quả phụ là sức lao động chính, nhưng một ngày bà