Cũng không trách nguyên chủ được, cô ấy sức yếu, không làm được công việc nặng nhọc.
Sau khi trừ đi lường thực mượn đội trưởng lần trước sửa nhà, giờ cô chỉ còn 45 cân gạo.
Cô mang gạo về nhà để một ít vào vại trong bếp để ăn hàng ngày, còn lại cho vào trung tâm bảo quản.Đến hôm sau cả thôn vây quanh ao cá, để xem đàn ông tát ao, bắt cá cô cũng không được nhìn thấy bắt cá bao giờ nên cũng dẫn hai đứa con ra xem, thấy người dân đã vây quanh mấy cái áo đang tát nước như xem bơi thuyền, chỉ kém mang xô chậu ra cổ vũ.Sợ hai đứa bé bị xô đẩy, cô chỉ đứng bên ngoài nghe thôi, nhưng cũng thấy không khí náo nhiệt cực kỳ."Tiểu Ngư cháu bên này"Cô quay sang thấy thím Ngô đang vẫy tay với cô"Cô nắm tay hai đứa đi lại"" Thím Ngô thím cũng đi xem kéo cá ạ"" Uhm cả năm vất vả, nên muốn đi xem thành quả vả lại tý nữa sẽ chia cá, cháu nhớ mang chậu đến bãi đất kia nhé, cũng dựa theo công điểm của cháu chắc sẽ được chia 3 cân cá đó""Cá này về ướp muối phơi khô làm thức ăn mặn cũng ăn được mấy tháng""Đến ngày mai sẽ mổ lợn luôn bên lò sân kho đằng kia, nhìn năm nay có vẻ thu được nhiều cá đấy, lợn trong chuồng thì béo tốt một chút, thím tính chắc có thể được 10 cân thịt.
tết này có thể đầy đủ rồi""Nhà cháu chắc cũng được tầm 2-3 cân thịt đấy""Thế ạ, cháu tính chắc chỉ được 1-2 cân thôi""Vợ thằng hai nhà thím sắp sinh, hy vọng còn ít xương để hầm bồi bổ cho nó""Làm con dâu thím thật tốt quá, có phúc lắm mới được đấy ạ""Giờ cháu ở riêng rồi, cố gắng sống tốt, nếu có gì khó khăn, thím giúp được thì sẽ giúp cháu""Vâng cháu biết rồi ạ"Hai người trò chuyện vừa hóng bên phía kéo cá bên kia thấy dân chúng hò reo, cũng biết năm