Lần này về quê cô ta muốn Trần Quốc Khanh phải ly hôn với người vợ trước và cưới cô ta thành vợ chính thức, cô ta không muốn sống trong bóng tối, làm vợ không hợp pháp, đằng nào sau này cô ta cũng trở về thành phố sống, chứ không sống ở đây, nên cô ta cũng không lo có người gièm pha, còn phía trên thành phố cô ta vẫn là người vợ Trần Quốc Khanh cưới hỏi đàng hoàng.
Cô ta thấy cả nhà Mã thị này là người tham lợi, rất dễ đối phó, chỉ cần cho chút tiền là nghe theo răm rắp" Thím Mã, cháu và Quốc Khanh yêu nhau thật lòng, mong thím và mọi người chấp nhận, cháu biết Quốc Khánh đã có vợ ở quê rồi, nhưng vì quá yêu anh ấy nên ! " Cô ta vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt trên mặt"Cháu yên tâm, cô ta đã phân gia rồi, thím sẽ để Quốc Khanh ly hôn với cô ta, cô ta làm sao mà có thể bằng cháu được, người thì ốm yếu, lại còn sinh ra hai cái hàng bồi tiền" Mã thị nói xong còn phun nước miếngCô ta thấy thế thì cảm thấy ghê tởm, mụ già này làm cô ta buồn nôn, cô ta nhịn.
Trần Quốc Khanh ngồi bên cạnh không nói một câu nào, mặt mày cau co, có vẻ như đang lo lắng, hơn là chột dạVì đi vào quân đội nên người vợ hiện tại là mẹ anh ta mối hôn, ban đầu anh ta cũng chỉ nghĩ muốn có một người vợ để yên tâm công tác, nên thời gian gặp cũng không nhiều, sau đó mỗi năm chỉ về nhà được 1 lần, mỗi lần 10 ngày là nhiều rồi.
Vậy nên tính cảm cũng không phải nhiều, hai đứa con gái cũng vậy, mỗi lần về đứa lớn chỉ nhìn anh rồi chạy đi, còn đứa