"Hừ, cũng chỉ là đồ đòi tiền, làm sao so sánh được, cô tốt nhất là nên biết điều đi" Mã thị xạm mặt nói"Bà lại ngứa đòn à""Trương Tiểu Ngư, ai cho cô ăn nói với mẹ tôi như thế" Anh xông lên định đánh cô một tát.
Nhưng anh ta làm sao là đối thủ của cô, cô phản đòn, đấm cho anh ta một phát lệch mặt, ngã nhào dưới đất.
"Con trai con không sao chứ""Quốc Khanh anh có sao không""Trương Tiểu Ngư tại sao cô lại đánh người""Nói có mắt mà để sai mông à, bà không thấy anh ta định đánh tôi trước sao"Thím Ngô thấy thế chửi rống lên: " Trần Quốc Khanh, mày là thằng đàn ông vô liêm sỉ, mày làm sai mày còn đánh người, loại vô đạo đức"" Bà con xem nhà Mã thị là người vô liêm sỉ như thế nào, con dâu còn sống sờ sờ, con trai đã thông đồng người khác, giờ muốn bỏ vợ, còn lên mặt, đánh người"Người dân bàn tán xôn xao, mắng chửi cả nhà Mã thị chỉ biết im lặng không dám hó he.
" Bà biết cái gì, đây là chuyện trong nhà tôi, bà xen vào làm gì""Tôi thích xen vào chuyện nhà người khác đấy, bà quản tôi à, mụ đàn bà độc ác, ức hiếp con dâu, Tiểu Ngư ở nhà bà làm trâu làm ngựa mấy năm nay, bà với con trai tốt của bà đối xử với nó như vậy à""Mụ già kia ai cho bà ức hiếp con gái tôi" Mẹ cô từ ngoài cửa chạy vào trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác tát cho Mã thị mấy cái.
Ba anh trai cô xông vào đánh Trần Quốc Khanh, Trần Quốc Dân và vợ hắn trốn trong nhà không dám ra ngoài.
Mai Kim Ngọc chỉ đứng ngây