Sau khi rời khỏi nhà hàng, Hàn Dương Phong đã đưa Thiên Ngân đến siêu thị gần đó để mua ít đồ.
“Thiên Ngân, em cần mua đồ gì thế?”
“Em muốn đi siêu thị mua một ít đồ sang biếu chú Mạnh.”
“Thiên Ngân, cha anh không thích quà cáp như thế này đâu.”
“Dù gì cũng đến nhà anh.
Không có gì nhiều thì cũng nên có một vài món đồ gì đó chứ.”
“Được rồi.
Em cứ mua những thứ em muốn mua đi.”
Xe vững vàng chạy một lúc cũng đã đến siêu thị.
Hàn Dương Phong bước xuống xe chạy qua ghế phụ để mở cửa cho Thiên Ngân.
“Dù sao Thiên Ngân cũng giúp mình để có thể hủy hôn nên đối xử tốt với cô ấy một chút.”
Hàn Dương Phong thần suy nghĩ trong lòng.
Sau đó mở cửa xe cho Thiên Ngân.
“Thiên Ngân, em xuống đi.”
“Em cảm ơn!”
“Em không cần phải khách sáo với anh như thế.”
Hàn Dương Phong cùng Thiên Ngân bước vào bên trong cửa hàng.
“A…”
Một nhân viên cửa hàng vừa thấy Hàn Dương Phong và Thiên Ngân bước vào.
Dường như nhân viên nhận ra đây chính là tổng tài của một tập đoàn lớn nên cô đã bất ngờ và la lớn.
“Có chuyện gì thế?”
Hàn Dương Phong nghe tiếng la lớn nên đã quay sang nhân viên và hỏi với vẻ mặt lạnh lùng khiến không khí rất khó chịu và ngột ngạt.
Một nhân viên khác dường như đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra nên cô đã trả lời thay nhân viên kia.
“Xin lỗi quý khách.
Nhân viên của chúng tôi chắc là đang gặp vấn đề gì đó.
Xin lỗi đã làm phiền quý khách.”
Sau khi nghe câu trả lời Hàn Dương Phong tiếp tục đi lựa đồ cùng Thiên Ngân.
“Lúc nãy cậu bị làm sao đấy?”
“Tớ…”
“Cậu bị làm sao đấy?”
“Cậu nhìn xem kia có phải tổng tài mà bao nhiêu phụ nữ trên đất nước này mê mẩn anh ta không chứ?”
“Cậu đang nói Hàn Dương Phong đấy à?”
“Đúng, đúng vậy.
Cậu có thấy anh ta quá là đẹp trai không?”
“Đẹp đó.
Nhưng cậu xem ai đi cùng anh ta kia?”
“Tớ có nghe vài người bạn làm ở tập đoàn anh ta nói rằng sắp tới anh ta sẽ kết hôn cùng thiên kim tiểu thư họ Thiên.”
“Có phải là cô gái kia không?”
“Chắc là vậy rồi.
Cậu nhìn xem hai người họ có xứng đôi vừa lứa không chứ.
Đúng là trai tài gái sắc mà.
Ước gì tớ cũng có một người bạn trai như vậy…”
“Thôi đi ở đó mà mơ với tưởng.
Mau ra bán hàng đi.”
Thiên Ngân sau khi lựa một lúc cũng đã mua xong những thứ cần mua.
Cô xách trên tay một túi trái cây rất nhiều loại.
“Thiên Ngân, em lựa kỉ thật đấy!”
“Trước giờ anh xem thường em đấy à?”
“Không có Thiên Ngân.
Chỉ là anh hơi bất ngờ khi em lựa trái cây rất kỹ.”
“Thôi chúng ta đi thanh toán rồi về.”
“Đi thôi Hàn Dương Phong.”
Hàn Dương Phong cùng Thiên Ngân ra ngoài thanh toán tiền.
Hàn Dương Phong đưa thẻ cho nhân viên cửa hàng.
“Thanh toán giúp tôi.”
Nhân viên thanh toán sau đó trả lại thẻ cho Hàn Dương Phong.
“Thẻ của quý khách.
Cảm ơn quý khách, lần sau quý khách lại tới ủng hộ.”
Hàn Dương Phong và Thiên Ngân rời khỏi siêu thị.
Sau đó cùng nhau đi đến nhà Hàn Dương Phong.
Biệt thự họ Hàn.
Ting! Ting! Ting!
Tiếng chuông cửa vang lên.
“Dì Phương! Ra xem ai mà đến giờ này.”
Dì Phương đang chuẩn bị bữa trưa trong bếp, nghe Hàn Thương Mạnh gọi đã chạy ra mở cổng.
“Cậu chủ, cậu về rồi!”
“Cha tôi có ở nhà không?”
“Ông chủ đang ở phòng khách.”
Hàn Dương Phong cùng Thiên Ngân đi vào trong nhà.
Hàn Thương Mạnh đang ngồi uống trà đọc báo trong phòng khách thì thấy Hàn Dương Phong và Thiên Ngân đi vào.
“Thiên Ngân, con đến thăm ta đấy à?”
“Dạ con có mua ít trái cây đến biếu chú.”
“Con bé này đến chơi được rồi.
Cần gì phải quà cáp chứ.”
“Thằng khốn này còn ngồi đó làm gì? Mau xuống bếp lấy