Nghê Thiên Ngữ phát hiện gần đây Mạnh Diên Châu công khai hoặc ngấm ngầm gặp mặt và nói chuyện với nhiều người, đôi khi ở phòng làm việc của anh, có lúc sẽ ra quán café, có lúc cô cũng không biết anh với người khác gặp mặt ở đâu, có lúc anh đưa cô đi theo thì cô có thể rõ ràng về địa điểm gặp mặt, nhưng có lúc anh không đưa cô theo thì cô không biết gì cả, hơn nữa cô với lĩnh vực này cũng không rõ ràng, vì vậy những người đó cô cũng không rõ họ có thân phận gì. Mà khiến Nghê Thiên Ngữ không hiểu rõ chính là thái độ của Mạnh Diên Châu căn bản sẽ không bí mật cố ý lừa gạt ai, dĩ nhiên càng không chủ động nói tới.
Cô không rõ lắm rốt cuộc anh đang làm những gì, lại lặng lẽ ghi chép tất cả địa điểm gặp mặt với những người này.
Liên tiếp mở ra nhiều cuộc họp, Mạnh Diên Châu vừa nãy có được thời gian rảnh rỗi. Liền bảo Nghê Thiên Ngữ đi vào, hỏi cô về thời gian gặp mặt Dương tổng. Nghê Thiên Ngữ cũng nghe qua về vị Dương tổng này, không thuộc loại hi vọng muốn hợp tác trên thương trường, nhưng vẫn khiến không ít người hi vọng hợp tác cùng ông ta. Không hy vọng là vì người này nhân phẩm xấu, háo sắc ham bài bạc, hi vọng hợp tác đương nhiên vì Dương tổng có thực lực hùng hậu, ích lợi khổng lồ.
Mạnh Diên Châu dù sáng dù tối hi vọng có được cơ hội xử lý các trường hợp lớn, mà Mạnh Vĩ Đình cũng không cự tuyệt, trực tiếp đưa nhân vật khó dây dưa này ném cho anh, nói ra cho oai là bồi dưỡng năng lực của anh, để cho anh rèn luyện tốt, nhưng trên thực tế là chỉ muốn xua tan sự kiêu ngạo của anh.
Nghê Thiên Ngữ quan sát vẻ mặt của anh, mặt vô cảm, “Gọi điện thoại cho Dương tổng, hẹn ông ta tối nay gặp mặt.”
Vốn là ước định ngày mai gặp mặt mới đúng, Nghê Thiên Ngữ có chút kinh ngạc.
“Cô gọi điện thoại.” Mạnh Diên Châu lại dặn dò một câu.
Dương tổng này không chỉ có háo sắc, đối với đàn bà cũng tương đối khách khí, nếu người trả lời là phụ nữ thì sẽ cưng chiều như vậy, phải đối đãi thật tốt, tự nhiên sẽ không căm ghét trong điện thoại rồi.
Nghê Thiên Ngữ ôm tài liệu đi ra ngoài.
Ở trong điện thoại, Dương tổng là một người dễ chịu, chỉ nói rõ ông sẽ thoái thác bữa tiệc khác để tới chỗ hẹn, rõ ràng là nể mặt Mạnh Diên Châu, Nghê Thiên Ngữ cũng đành liên tục ngỏ ý cảm ơn. Dương tổng lại nói: Nên đưa ra thành ý cảm ơn tới.
Sau khi tan việc, Mạnh Diên Châu tự mình lái xe đưa cô đi thay quần áo, Nghê Thiên Ngữ cảm giác được sủng ái mà lo sợ, không khỏi mỉm cười: Anh ta không phải muốn dùng mĩ nhân kế chứ?
Lại được câu trả lời là Mạnh Diên Châu quan sát cô từ trên xuống dưới, “Đừng nói với tôi, cô nói mỹ nhân chính là mình cô đấy.”
Nghê Thiên Ngữ lại bị chặn một chút, nhưng nhìn mặt và thái độ của Mạnh Diên Châu là biết, tâm tình của anh không tệ, hình như cũng không có cảm giác tối nay gặp mặt rất khó khăn, cũng không biết anh bình tĩnh thật không hay lại giả vờ.
Nghê Thiên Ngữ thay quần áo rất nhanh, trực tiếp trang điểm ở trên xe là xong.
Cô làm cái gì cũng rất nhanh, lúc học đại học, bạn học cần mua một đôi giày mà phải đi trong một ngày, mà cô mười phút là xong, cô luôn mang theo mục đích mà đi, có mục tiêu trực tiếp hoàn thành. Người khác không lý giải sao cô nhanh chóng vậy, tựa như cô cũng không lý giải được sao người khác đi dạo phố lại là niềm vui thú.
Bổn Thành cao cấp là nơi luôn mang theo cảm giác nhà giàu mới nổi nồng đậm, từ cửa chính đi vào là xanh vàng rực rỡ, nghe nói chủ nơi này tương đối có tiền. Có tiền tới mức nào? Thậm chí muốn ngoài cửa chính dùng thềm đá là chế tạo từ vàng, xây dưng vương quốc cho tầng lớp xã hội thượng lưu thật sự, mà bên trong rượu được phục vụ, tất cả đều được kiểm định chặt chẽ, gắng đạt tới mỗi chi tiết cũng phải thể hiện là chất lượng hạng nhất chân chính.
Nghê Thiên Ngữ đi sau lưng Mạnh Diên Châu, bên kia có một chiếc xe dừng lại, Mạnh Diên Châu còn mang theo một trợ thủ. Người đàn ông đi đến, hướng bên tai Mạnh Diên Châu nói gì đó, âm thanh của bọn họ rất thấp, Nghê Thiên Ngữ nghe không rõ, nhưng nhìn phản ứng của Mạnh Diên Châu, bày tỏ hài lòng với lời nói của người đàn ông kia, vì cuối cùng anh nở nụ cười.
Bọn họ tới trước hơn Dương tổng, lúc vào phòng, phát hiện cũng không có ai. Mạnh Diên Châu nhẹ nhàng chau mày, cũng không có phản ứng khác, trực tiếp ngồi xuống. Ước chừng một tiếng sau, Dương tổng mới tới.
“Xấu hổ quá, thật sự xin lỗi, lúc tôi chuẩn bị đi ra cửa, công ty tạm thời xảy ra chút chuyện, nhất định phải là tôi xử lý mới được.” Dương tổng trực tiếp đẩy cửa vào, nhìn Mạnh Diên Châu một cái, trực tiếp ngồi xuống, lời nói mặc dù khách khí, có thể có điểm không khách khí gì, hơn nữa thái độ cũng không có biểu lộ gì.
“Dương tổng một ngày kiếm được tỷ bạc, có thể trong lúc thời gian cấp bách mà gặp mặt, là vinh hạnh của tôi.” Mạnh Diên Châu hướng người phục vụ ra hiệu, một lát liền có người bưng rượu lên,cùng vài cô gái xinh đẹp đi vào.
Dương tổng nhìn thấy mấy cô gái kia, không khỏi híp mắt, sau đó mới nhìn Mạnh Diên Châu, “Mạnh thiếu hậu sinh khả úy a, anh trai cậu ở trên thương trường vô địch mạnh mẽ như vậy, chắc hẳn về sau Mạnh thiếu cũng như vậy.”
“Dương tổng quá khách khí rồi, chúng tôi chỉ là dòng họ quang như thế, làm gì có thực lực, còn phải để Dương tổng đề bạt mới được.” Nói xong đưa lên cái ly trong tay, làm động tác mời rượu Dương tổng.
Dương tổng cũng cầm ly lên, “Đó là nhất định rồi. Đề bạt không dám nhận, chỉ là lời nói đề nghị vẫn có thể.”
Mạnh Diên Châu cũng cười.
Qua ba lần rượu, Mạnh Diên Châu cũng không nói về mục đích tới lần này, mà trợ thủ bên người anh cũng không nhịn được, cũng nâng rượu lên, “Tôi mời Dương tổng một ly, mong sao chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”
Dương tổng cũng không uống…., chỉ cau mày, “Tôi ghét nhất lúc đang vui mừng uống rượu lại nói chuyện làm ăn, người bên cạnh Mạnh thiếu cũng vội vã như vậy sao?”
Mạnh Diên Châu nhìn Hướng Phong, vẫn mỉm cười như cũ, “Dương tổng đừng cân nhắc anh ta như vậy, anh