Tập đoàn Minh Long vừa kết thúc buổi họp báo và chính thức loại Lý Trung Huy ra khỏi tập đoàn.
Vụ việc này gây chấn động khắp thành phố Nam
Giang.
Trong phòng họp của Tập đoàn Minh Long.
Không khi võ cùng trang nghiêm.
Mỗi một vị lãnh đạo cấp cao đều có thể cảm nhận được một ấp lực võ hình, khiến mồ hôi lạnh trên trán họ tich tắc không ngừng chảy ra.
Ông chủ!
Đây là lần đầu tiên họ biết rằng ông chủ của Tập đoàn Huy Hoàng đã ấn náu ở thành phố Nam Giang.
Tin tức này làm bọn họ sợ chết khiếp.
Thậm chí họ còn biết lý do Lý Chính Huy bị xóa tên ra khối tập đoàn là vi đã xúc phạm ông chủ, thậm chí Tập đoàn Minh Long kia có thế sụp đổ hoàn toàn chỉ vì một lời nói của ông chú đó.
Cop cop cop!
Ngồi trên chiếc ghế đầu tiên kia là Từ Minh Long với sắc mặt ảm đạm, ngón tay không ngừng gõ vào mặt bàn.
Mà mỗi lần những ngón tay được gõ xuống thì cứ như một nhát búa nặng nề giáng vào tim của nhiều vị lãnh đạo cấp cao, khiến trái tim của những vị ấy đập rộn ràng như sắp bật ra khỏi cổ họng.
Cộp!
Và khi Từ Minh Long gõ ngón tay lần cuối, ông ta nhướng mắt lên như một con hổ và nhìn mọi người đang có mặt:
"Mọi người, rõ ràng là ông chủ của chúng ta, chủ nhân của Tập đoàn Huy Hoàng vẫn luôn ở trong thành phố Nam Giang của chúng ta.
Thế nhưng lại có một bầy chó chết tiệt không có mắt, lần lượt khiêu khích ông chủ.
Thật khốn kiếp!"
Chà!
Những lời nói của Từ Minh Long rất gay gắt và bạo ngược, và ngay lập tức khiến cho mặt mày của nhiều lãnh đạo cấp cao sợ hãi, trắng toát không còn một chút máu.
Điều này còn hơn thế nữa!
Đôi mắt Từ Minh Long quét thẳng qua đám đông, ánh mắt sắc bén:
"Lần này, Tập đoàn Minh Long của chúng ta rất có thể sẽ bị ông chủ cho đóng cửa vì tên khốn Lý Trung Huy
đó."
Hừ!
Câu nói khiến gần như tất cả các vị lãnh đạo cấp cao đang có mặt đều co quắp, tê liệt khắp cả người.
Tập đoàn Huy Hoàng là tập đoàn lớn nhất trên thế giờ buôn bản về hàng không màu hạm.
Còn Tập đoàn Minh Long của họ chỉ là một phần nhỏ trong đó.
Chỉ cần một lời nói từ ông chủ, tất cả bọn họ sẽ mất việc làm và phải lưu lạc đầu đường xó chợ.
Chủ tịch, ngài phải nghĩ cách.
Tôi không