Dường như Trương Bác Vũ cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc của người nhà Bạch Tổ Y, trong lòng anh ta gần như cười nở hoa.
Thứ mà anh ta muốn chính là loại cảm giác này.
Mà những lời này của Trịnh Lam Anh dĩ nhiên đã thể hiện địa vị cao hơn người một bậc, nguồn thu nhập vô cùng dồi dào, giả bộ giống như ông chủ lớn.
Ngay lập tức!
Đoàn người bước vào phòng ăn dưới sự mời chào nồng nhiệt của Trương Bác Vũ và Trịnh Lam Anh.
Cuối cùng ngồi xuống ở một vị trí tốt nhất.
Trương Bác Vũ vô cùng hào phóng, anh ta gần như gọi hết tất cả các món ăn nổi tiếng nhất ở nhà hàng này.
Gan ngỗng năm sao kiểu Pháp, một đĩa trứng cá muối với hải sản, cá hồi hun khói...
Một loạt các món ăn rực rỡ muôn màu được dọn
lên bàn ăn.
Kết hợp với rượu vang đỏ được vận chuyển bằng đường hàng không từ một nhà máy rượu ở Pháp, khiến bữa tối này trông càng cao cấp và phong phú hơn.
Sau khi các món ăn đã sẵn sàng.
Trương Vân Hằng ở bên cạnh trợn to mắt, cười híp mắt nói: “Chị Bạch Tố Y, thành thật mà nói, chị và anh tôi mới thật sự là trai tài gái sắc!”
"Bây giờ giá trị con người của anh trai tôi hơn tám mươi nghìn đô, mà chị lại là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, là một người phụ nữ mạnh mẽ trong sự nghiệp.
Nếu hai người ở chung một chỗ thì thật là trời đất tạo nên.”
Cái gì!
Một câu này của Trương Vân Hằng khiến cho sắc mặt của người nhà Bạch Tố Y thay đổi trong nháy mắt.
Bọn họ không nghĩ tới, khi Lâm Thiệu Huy chồng của Bạch Tổ Y đang ở đây, vậy mà Trương Vân Hằng lại có thể nói ra những lời này.
Nhưng mà giờ phút này!
Trương Vân Hằng trực tiếp coi Lâm Thiệu Huy
thành không khí, cô ta vẫn cười híp mắt như cũ: "Chị Bạch Tố Y, ban đầu anh trai tôi khổ sở theo đuổi chị ba năm, nhưng đều bị chị tàn nhẫn từ chối!” "Nhưng mà chị không biết đâu? Cho đến tận bây giờ, anh tôi vẫn còn ngày ngày nhớ nhung chị.
Ở trong phòng anh ấy gần như đều treo ảnh của chị, lần nào ra ngoài, trong ví cũng chứa đầy ảnh của chị!”
"Theo tôi thấy, Lâm Thiệu Huy vốn dĩ không thích hợp với chị, tốt hơn hết là chị hãy rời xa anh ta rồi gả cho anh trai tôi là được rồi!"
Ầm ĩ!
Trương Vân Hàng càng nói càng quá đáng, khiến cho khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tổ Y trong nháy mắt càng ngày càng âm trầm.
Lúc này, trong lòng Bạch Tổ Y hiện lên từng tia tức giận.
Dù sao đi chăng nữa thì Lâm Thiệu Huy cũng là chồng của cô.
Mà bây giờ Trương Vân Hằng lại đang làm nhục Lâm Thiệu Huy cũng tương đương với làm nhục mình.
Giờ phút này, hình như Trương Bác Vũ phát hiện khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tố Y có chút không đúng, anh ta vội vàng răn dạy: "Vân Hằng, em đang nói hươu nói vượn cái gì đấy.
Lâm Thiệu Huy còn đang ở đây đấy, em mau chóng im miệng cho anh!”
Nghe thấy như vậy!
Trương Vân Hằng kinh thường mà trừng mắt nhìn Lâm Thiệu Huy, sau đó lập tức không nhiều lời nữa.
Cái dáng vẻ không phục đó, giống như là Lâm Thiệu Huy cướp đi người phụ nữ của anh trai cô ta vậy.
Cho đến lúc này!
Trương Bác Vũ mới nói với Bạch Tố Y: “Bạch Tố Y, Vân Hằng nói chuyện không có phép tắc, hi vọng em và Lâm Thiệu Huy bỏ qua cho nó!”
Nói xong.
Trương Bác Vũ lại quay đầu lại,