Bên cạnh Trịnh Lam Anh.
Tí tách!
Tí tách!
Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu không ngừng nhỏ xuống từ trên trán của Gấu Đen
Tiêu diệt?
Anh ta không thể tin được, mười mấy người anh em cùng tung hoành ngang dọc vậy mà trong nháy
mắt toàn bộ đều bị tên này tiêu diệt ngay trước mắt.
Chuyện này...!Thật là chết tiệt.
“Đồ khốn nạn! Mày dám thủ tiêu người anh em Gấu Đen của tao! Tao giết mày! Ông đây muốn băm vắm mày ra."
Nói xong, dường như Gấu Đen rơi hoàn toàn vào trạng thái điên cuồng.
Quần áo trên người hắn ta trong cơn tức giận bị xé rách từng mảng rơi xuống.
Sau đó, hắn như một con gấu đen to lớn thực sự, mạnh mẽ lao về phía Lâm Thiệu Huy!
“Chết đi cho ông mày.” Vừa dứt lời, Gấu Đen tung ra một cú đấm rất mạnh hướng về phía đầu Lâm Thiệu Huy,
Phải biết rằng!
Gấu Đen đã từng chỉ dùng một cú đấm mà đánh chết một con gấu.
Có thể thấy sức mạnh trong cú đấm của anh ta khủng khiếp đến mức nào,
Mà bây giờ nếu Lâm Thiệu Huy bị cú đấm này của anh ta đánh trúng sợ rằng cái đầu này sẽ nát như bươm.
Thế nhưng!
Lại xuất hiện một cảnh tượng thật khó tin.
"So găng sao? Được tôi thành toàn.”
Vừa nói xong, dưới con mắt kinh ngac của mọi người, Lâm Thiệu Huy ném con dao trong tay đi.
Sau đó nằm chặt tay thành đấm, sẵn sàng nghênh đón cú đấm đầy uy lực của Gấu Đen.
Xoạt!
Điện rồi sao?
Khách hàng xung quanh đều vô cùng bối rối.
Bọn họ không thể nghĩ ra Lâm Thiệu Huy lại ném đi con dao là vũ khí lợi hại duy nhất của mình, rồi lại dùng tay để đón lấy cú đấm của Gấu Đen.
Thế này chẳng phải là đi tìm cái chết hay sao.
Hỏng rồi, Gấu Đen muốn dùng cú đấm đánh nát đầu cậu Lâm.
Những vị khách đang vây xem xung quanh, sắc mặt từng người đều trắng bệch.
Bọn họ đã thấy được sự tàn bạo của Gấu Đen quật Lâm Thiệu Huy ngã xuống đất thê thảm như thế nào.
Không chỉ có bọn họ.
Sau khi Trịnh Lam Anh nhìn thấy tình cảnh này trong lòng vui mừng như điên:
“Ngu ngốc! Ha ha ha, cái tên này hóa ra là một kẻ ngu ngốc!"
Trong mắt Trịnh Lam Anh nếu như Lâm Thiệu Huy dùng dao đối phó với Gấu Đen vậy thì Gấu Đen chắc sẽ có kết cục thể thảm.
Nhưng Lâm Thiệu Huy lại vứt dao đi lấy quyền đối quyền, đây chẳng phải là muốn chết hay sao.
Lúc này, Trịnh Lam Anh nở