Làm sao có thể như thế được?
Làm sao mà thằng khốn này có thể nhìn ra được chứ?
Hai người Từ Hồng Diễm và Hoàng Minh Hải bị nói trúng bí mật sâu kín trong lòng đơ người ngay tại chỗ.
Ngay đến việc Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y rời khỏi mà bọn họ cũng chẳng chú ý đến.
Trên con đường bên ngoài trung tâm thương mại.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tố Y vẫn còn tràn ngập sự ngạc nhiên.
Cô không thể nào ngờ rằng chỉ hai ba câu nói của Lâm Thiệu Huy mà đã đâm trúng chỗ đau của hai vợ chồng Từ Hồng Diễm.
Nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ ngây ngốc của hai người bọn họ, rõ ràng là là đã bị nói trúng tim đen rồi.
"Lâm Thiệu Huy, những gì anh nói đều là thật cả sao?" "Làm sao mà anh có thể nhìn ra được vậy?"
Đôi con người xinh đẹp của Bạch Tổ Y cong lên, nhìn về phía Lâm Thiệu Huy.
Trong ánh mắt của cô tràn đầy vẻ tò mò.
Không biết tại sao!
Bây giờ cô phát hiện ra rằng chồng của mình giống như một con quái vật vậy.
Dường như không có bất cứ thứ gì mà anh không biết, không gì là anh không làm được!
Lâm Thiệu Huy nhìn thấy sự tò mò của Bạch Tố Y thì mỉm cười:
"Anh đoán mò thôi mà! Ai mà biết được hai người bọn họ lại dễ mắc lừa
đến thế chứ!"
Đoán mò?
Khoé miệng của Bạch Tổ Y co rút lại, đầu hiện đầy vạch đen.
Trong lòng lại lén lút thở phào một hơi.
Cô thật sự sợ rằng chồng của mình sẽ trở nên đáng sợ đến vậy, giống y như một ông thần vậy, khiến cho người ta khó mà nắm bắt được.
Nghĩ đến đó thì Bạch Tổ Y ngay lập tức dắt tay Lâm Thiệu Huy nhanh chóng bước vào bên trong trung tâm thương mại:
"Được rồi, sau này anh bớt nói bậy nói bạ đi!"
Tuy trong lòng Bạch Tố Y nghi ngờ nhưng vẫn lựa chọn tin rằng Lâm Thiệu Huy chỉ đoán mò mà thôi.
Dù sao thì cô vốn không thể nào tin nỗi rằng lỗ mũi của một người lại có thể thính đến vậy, có thể dễ dàng phân biệt được nhiều loại mùi hương đến thế.
Chuyện mắt của một người có thể tinh đến như thế, có thể nhìn thấu nội tâm của người khác lại càng khó tin hơn nữa.
Chỉ có điều Bạch Tố Y lại không biết được rằng!
Giây phút này, ở bên ngoài trung tâm thương mại đang diễn ra một trận
chiến lớn chỉ vì hai câu nói của Lâm Thiệu Huy.
Chát!
Một tiếng bạt tai vang dội, cả người Từ Hồng Diễm bị đánh đến loạng choạng lùi về sau vài bước, thiếu chút nữa cô ta đã ngã nhào ra đất.
Mà ở bên kia, Hoàng Minh Hải nhìn chằm chằm vào cô ta như thể muốn ăn tươi nuốt sống, anh ta tức giận mắng:
"Chẳng trách con đĩ đê tiện này tối hôm qua đi đến sáng sớm mới về nhà! Ông đây còn tưởng rằng mày đang đi xã giao nữa chứ.
Không ngờ rằng mày lại đang đi ăn chơi trác táng!"
Hoàng Minh Hải chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu mình đang có một cặp sừng
sừng sững ra đó.
Mà chuyện khiến anh ta càng không thể chịu đựng nỗi chính là.
Thằng vô dụng Lâm Thiệu Huy đó lại nhìn thấy cặp sừng đó, chuyện này
khiến cho anh ta