Cái gì? Nghe được lời này của Lê Kiệt, Thiên Hạo đầu dây bên kia tự nhiên giật mình.
Anh hiểu rõ kỹ năng đưa xe của Lê Kiệt.
Trong tỉnh Nam Lộc, Lê Kiệt chỉ đứng sau anh.
Thiên Hạo có hơi không thể tin được, không ngờ tên một con rể của thành phố Nam Giang lại có thể đánh bại Lê Kiệt trên đường đua.
Nhưng Thiên Hạo cũng không quá quan tâm, gật nhẹ đầu: “Được rồi! Chờ tin tốt của tôi!”
Lời vừa dứt!
Điện thoại cúp.
Con Thiên Hạo đang nắm chặt Devil Machine trong tay, khóe miệng hiện lên một tia nhẫn tâm.
"Hừ! Con kiến nhỏ của thành phố Nam Giang mà cũng có dũng khí trả thù Thiên Hạo này! Được rồi, nếu đã vậy, đừng trách Thiên Họa tôi đây vô tình!"
Dứt lời.
Thiên Hạo gật đầu với cô gái nóng bỏng đang ngồi ở ghế phụ.
Cô gái lập tức hiểu ý.
Sau đó, anh mở cửa sổ, đưa tay ra bên ngoài!
Két!
Lần lượt, hai chiếc siêu xe từ từ dừng lại.
Chiếc siêu xe mở cửa, một thanh niên mặt sẹo chạy xuống, nghi ngờ hỏi” "Anh Hạo! Sao không đua nữa? Có chuyện gì sao?"
Nghe điều này!
Khóe miệng Thiên Hạo hiện lên một nụ cười u ám: "Cậu Út, có kẻ thù tới! Anh có thể giải quyết không?"
Cái gì cơ?
Kẻ thù!
Nghe thấy hai chữ này, thanh niên mặt sẹo sửng sốt một chút, sau đó khóe miệng hiện lên nụ cười độc địa; "Anh Hạo, đừng lo lắng, tôi sẽ cho nó lên đường!”
Vừa nói xong!
Thanh niên mặt sẹo chậm rãi đi ra giữa đường, con mắt dán chặt vào khung cảnh mờ mịt phía trước!
Không chỉ thế!
Anh đưa lòng bàn tay đến thắt lưng!
Trên tay anh cầm cây súng lục đen, giơ súng lục lên, nhìn con đường phía trước, nụ cười trên môi anh thêm tàn bạo.
Trước cảnh này.
Khóe miệng của Thiên Hạo nở một nụ cười ác ý: "Con rể Nam Giang chờ đấy! Đó là quán quân trẻ nhất của cuộc thi bắn súng Nam Giang! Lần này, tao cho mày lên đường!"
Dứt lời.
Thiên Hạo không quan tâm, ngồi trên ghế lại, không ngừng chơi đùa Devil Machine trên tay: "Devil Machine, Devil Machine! Sớm muộn thôi, chủ nhân của