Cùng lúc đó, ở trước cửa khách sạn Hilton của thành phố Nam Lộc.
Một chiếc Santana cũ kĩ vừa đỗ lại.
"Gần đây cô luôn ở chỗ này sao?" Lâm Thiệu Huy nhìn phía ngoài khách sạn Hilton, khẽ chau mày.
Mặc dù khách sạn này thuộc về khu nhà xa hoa nhất thành phố Nam Lộc nhưng nói về vấn đề an ninh lại kém hơn nhiều.
"Đúng vậy! Mấy ngày gần đây tôi muốn rời khỏi Nam Lộc, dòng họ đã bắt đầu thúc giục rồi."
Phương Y Thần bước xuống chiếc Santana, sau đó không kìm được mà liếc nhìn Lâm Thiệu Huy rồi lên tiếng với nụ cười khổ.
Vừa nghe nói vậy, Lâm Thiệu Huy nhìn sang Hổ Huyết và Hắc Sinh, lúc này mới nghiêm túc nói: "Tôi nhận được tin tức rằng gần đây cô sẽ gặp nguy hiểm."
Hả?
Nguy hiểm?
Hổ Huyết và Hắc Sinh hơi sững sờ, sau đó hai người mới nói với Lâm Thiệu Huy: "Anh bạn à, anh yên tâm đi.
Xuất thân của tôi là Huyết Nhận, có tôi ở đây, cô chủ nhà chúng tôi chắc chắn sẽ không bị gì được đâu." "Không sai! Tôi cũng xuất thân là Lang Nha, đã bảo vệ cho cô chủ ba năm rồi.
Chưa lần nào xảy ra sơ suất."
Hai người Hổ Huyết và Hắc Sinh tỏ ra vô cùng tự tin.
Đối với xuất thân lính đặc chủng cao cấp của bọn họ, đừng nói là đám đạo chích ở Nam Lộc, mà ngay cả lính đánh thuê quốc tế cũng không phải đối thủ của hai người.
Không dừng lại ở đó.
Hổ Huyết lại tiếp tục khẳng định năng lực: "Ngoài ra, lần này dòng họ vì việc gọi cô chủ về mà hôm nay đã phái đến một đội vệ sĩ.
Mỗi người trong đó đều là lực lượng tinh anh mà dòng họ huấn luyện cẩn thận.
Ước chừng khoảng mười hai người, cho nên anh bạn à, anh không cần lo lắng đâu."
Sự tự tin càng lộ rõ trên mặt cả hai người.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Thiệu Huy chỉ càng cảm nhận được linh cảm không hay.
Dù sao, lần này người gọi điện thoại cảnh báo chính là Kaiser La Băng! Với sự hiểu biết của Lâm Thiệu Huy về La Băng, nếu như chỉ là một sát thủ nho nhỏ hoặc lính đánh thuê thì chắc chắn sẽ không quấy rầy đến La Băng.
Nói cách khác, lần này người đến đây ám sát Phương Y Thần tuyệt đối không hề tầm thường.
Nghĩ tới đây, Lâm Thiệu Huy lập tức lấy một thứ trông như hạt đậu nành từ trong túi ra đưa cho Phương Y Thần: "Đây là một cái còi