Cộp cộp cộp!
Cho dù là Bạch Tuấn Sơn hay là Bạch Tố Y nhìn thấy một đám ông chủ lớn Nam Lộc đang đến gần và mỗi một cậu chủ được từng vệ sĩ dìu đi trong đau đớn thì sắc mặt đều trở nên trắng bệch.
Xong rồi!
Miệng hai ba con trở nên đắng chát.
Bọn họ không nghĩ tới chuyện mất mặt lại tới nhanh như vậy.
Lâm Thiệu Huy mới vừa khoác lác nói muốn thành lập công ty Bạch Lạc mới thì đảo mắt cả nhà bọn họ đã gặp phải tai hoạ ngập đầu.
Hơn nữa nhìn những ông chủ lớn đó đang đi đến càng lúc càng gần.
Tí tách!
Tí tách!
Mồ hôi hột chi chít chảy từ trán bố con Bạch Tuấn
Sơn xuống.
Thậm chí ngay cả trái tim Thẩm Ngọc Trân cũng bị nhấc lên tới cổ họng.
Bà ta biết mối quan hệ của Lâm Thiệu Huy và đám Từ Minh Long.
Nhưng trước mắt, những người này chính là ông chủ lớn ở Nam Lộc, Từ Minh Long hoàn toàn không thể so được.
Hơn nữa, Lâm Thiệu Huy còn chặt đứt chân nhóm
Thái Tử đó thì tuyệt đối sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung với họ rồi.
"Xin hỏi ai là bà Thẩm Ngọc Trân?"
Đang lúc cả nhà cực kỳ căng thẳng thì lời của Điền Trường Phát vang lên.
Nghe nói như thế, thân thể Thẩm Ngọc Trân khẽ run lên, rồi sau đó kích động đứng dậy chặn trước mặt Lâm Thiệu Huy, nói: "Tôi chính là Thẩm Ngọc Trân!" "Chuyện này là do tôi gây ra, không liên quan gì đến con rể tôi.
Nếu như các người muốn báo thù thì coi như tôi...!tặng cái mạng già này cho các người." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Mạng già?
Hiển nhiên Thẩm Ngọc Trân đã quyết định cho dù bỏ mạng cũng phải bảo vệ Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y.
Nhưng bà ta không biết.
Sau khi nghe nói như thế.
Phịch!
Phịch!
Đám Điền Hạo chỉ cảm thấy mình gần như bị dọa tiểu ra quần, cho nên mỗi người đều sợ đến mức ngã quy xuống đất.
Bà ta chít chít méo méo cái gì?
Bà ta chính là mẹ vợ của KING toàn cầu, thậm chí có thể là mẹ vợ của Tổng giám đốc Tập đoàn Toàn Cầu!
Mạng già của bà ta?
Cho dù diệt hết tất cả tài phiệt Nam Lộc cũng không ai dám lấy!
Nghĩ tới đây, dưới ánh mắt khó có thể tin của mọi người, tất cả các thành viên của nhóm Thái Tử như Điền Hạo và Lê Kiệt đều rối rít quỳ xuống đất không ngừng dập đầu với Thẩm Ngọc Trân.
"Bà Ngọc Trân, là Điền Hạo tôi có mắt không tròng nên lúc trước đã đắc tội bà, xin bà tha thứ!" "Đúng rồi, lúc trước tôi đánh bà