Chớp mắt, ba ngày yên lặng trôi qua.
Trong ba ngày này, Bạch Tố Y đã hoàn toàn quyết định chọn cao ốc Hải Thụy làm địa chỉ cho tập đoàn Bạch Kỳ mới.
Nơi này sẽ trở thành khởi điểm của tập đoàn
Bạch Kỳ mới.
Trên đường cao tốc đến thành phố Hải Dương.
Một chiếc chạy băng băng, phóng như bay.
Mà trên xe là Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y.
"Lâm Thiệu Huy, anh nói xem chúng ta chọn cao ốc Hải Thụy có quá mức lắm không?" Bạch Tổ Y hơi lo lang
Theo cô thấy, tập đoàn Bạch Kỳ mới vừa mới thành lập nên có thể chọn ở một tòa nhà văn phòng nho
Nhưng Lâm Thiệu Huy lại đưa ra ý kiến phản đối.
Dựa theo cách nói của Lâm Thiệu Huy thì chỉ với đơn đặt hàng mà Nam Lộc đặt ở Bạch Kỳ đã hơn ba trăm tỷ, đặc biệt khoản tiền đã đạt tới mức tài khoản của công ty.
Hoàn toàn không cần phải phát triển từ công ty nhỏ.
Mà bây giờ bọn họ đến Thành Phố Hải Dương là muốn tìm ông chủ Thái Quốc Phú của Cao ốc Hải Thụy đàm phán về vấn đề mua bán Hải Thụy.
"Bà xã, một hoàn cảnh làm việc tốt không những có thể tạo sự tin tưởng cho nhân viên mà còn cho đối tác nữa!” "Em yên tâm đi, chỉ cần Bạch Kỳ mới chính thức thành lập thì chỉ trong vòng ba năm anh có thể làm nó trở thành tập đoàn lớn mạnh nhất An Nam!"
Trong lời nói của Lâm Thiệu Huy lộ ra sự tự tin khó tả.
Nhưng Bạch Tố Y nghe thấy lời này chỉ nở nụ cười khổ.
Ba năm, trở thành tập đoàn lớn mạnh nhất An
Nam?
Đùa cái gì vậy?
Bạch Tố Y lập tức cho rằng Lâm Thiệu Huy đang nói đùa với mình nên không để trong lòng mà nhìn trạm thu phí của thành phố Hải Dương phía trước cách đó không xa rồi nói với vẻ mặt đầy phức tạp: "Lâm Thiệu Huy, nhà dì nhỏ ở thành phố Hải Dương, bây giờ đã tới đây rồi thì chúng ta nên đi thăm dì nhỏ một lát! Dù sao ở nhà họ Thẩm chỉ có dì nhỏ đối tốt với cả nhà chúng ta!"
Dì nhỏ Thẩm Ngọc Chi!
Đó là em gái ruột của Thẩm Ngọc Trân, hơn hai mươi năm trước đã gả tới thành phố Hải Dương.
Khi Bạch Tổ Y còn nhỏ, cả nhà bọn họ bị nhà họ Bạch trục xuất khỏi gia tộc, cuộc sống khó khăn, mà nhà họ Thẩm lại không hề quan tâm cả nhà bọn