"Khách quý cấp Đế Vương? Không, không thể nào? Sao điều này có thể xảy ra được chứ?” Chứng kiến một màn này, tên béo kia lập tức bị dọa tới kinh hồn bạt vía, hồn như muốn lìa khỏi xác.
Mồ hôi lạnh tuôn ra như thác cháy ròng ròng trên khuôn mặt toàn mỡ của gã.
Rõ ràng Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y rõ ràng chính là loại người nghèo rớt mồng tơi, sao bây giờ lại bỗng trở thành khách quý cấp Đế Vương của Báo Thịnh được chứ? "Người ta kháo nhau rằng, mấy tẩm thẻ cấp Đế Vương của tập đoàn Báo Thịnh chỉ có những ông lớn nhất nhì trong nước mới có tư cách sở hữu! Chẳng lẽ, người phụ nữ này lại là một trong số những người đó? Điều này...!sao có thể chứ?”
Gã béo thật không thể tin được điều này là thật.
Dù sao, bất luận phân tích trên phương diện nào, bất kể là Lâm Thiệu Huy cùng Bạch Tổ Y hay đám người Thẩm Ngọc Chi, tất cả đều không giống loại người có quyền có thể gì.
Mà khi gã béo bị dọa tới suýt nữa vãi tè thì giọng nói của Hà Sinh một lần nữa vang lên: "Cô Bạch Tố Y, với tư cách là khách quý cấp Đế Vương của Bảo Thịnh, chúng tôi cam đoan mang tới phục vụ tốt nhất cho ngài.
Tôi đã chuẩn bị phòng cùng với 108 món ăn cùng rượu thượng hạng!" "Xin mời ngài cùng các vị khách theo tôi!” Nói xong, Hà Sinh xua xua tay ra hiệu cho đám người phía sau.
Ngay sau đó, tất cả nhân viên cả tiếp tân lẫn những người chức vụ cao lập tức tách ra một con đường thẳng tấp.
Nhìn thấy một màn này, đám người Bạch Tổ Y tiến về phía trước.
Nhưng vừa mới bước được một bước, Lâm Thiệu Huy bỗng giơ tay: "Đợi một chút!"
Hå?
Chỉ đơn giản ba chữ, không thể đơn giản hơn nhưng lập tức khiến cơ thể Hà Sinh cùng đám nhân viên cao tầng run lên.
Trong đám người ở đây, chỉ có đám người Hà Sinh biết thân phận chân thật của Lâm Thiệu Huy là gì.
Trước đó bọn họ vẫn luôn không dám tỏ bất kì thái độ gì quá ân cần gì vì sợ làm không khéo lại khiến Lâm Thiệu Huy bị lộ ra thì chết dở.
Không may khiến ông chủ thần bí của họ không thích thì khó sống rồi.
Mà, sau nhiều chuyện cuối cùng boss của họ cũng mở miệng.
“Cậu...!cậu Lâm, ngài có chuyện gì cần sai báo thì cứ nói tự nhiên! Bất kể là chuyện gì chúng tôi cũng nhất định có hết sức hoàn thành được!” "Cô Bạch Tố Y, với tư cách là khách quý cấp Đế Vương của Bảo Thịnh, chúng tôi cam đoan mang tới phục vụ tốt nhất cho ngài.
Tôi đã chuẩn bị phòng cùng với 108 món ăn cùng rượu thượng hạng!" "Xin mời ngài cùng các vị khách theo tôi!” Nói xong, Hà Sinh xua xua tay ra hiệu cho đám người phía sau.
Ngay sau đó, tất cả nhân viên cá tiếp tân lẫn những người chức vụ cao lập tức tách ra một con đường thẳng tắp.
Nhìn thấy một màn này, đám người Bạch Tổ Y tiến về phía trước.
Nhưng vừa mới bước được một bước, Lâm Thiệu Huy bỗng giơ tay: “Đợi một chút!" Há?
Chỉ đơn giản ba chữ, không thể đơn giản hơn nhưng lập tức khiến cơ thể Hà Sinh cùng đám nhân viên cao tầng run lên.
Trong đám người ở đây, chỉ có đám người Hà Sinh biết thân phận chân thật của Lâm Thiệu Huy là gì.
Trước đó bọn họ vẫn luôn không dám tỏ bất kì thái độ gì quá ân cần gì vì sợ làm không khéo lại khiến Lâm Thiệu Huy bị lộ ra thì chết dở.
Không may khiến ông chủ thần bí của họ không thích thì khó sống rồi.
Mà, sau nhiều chuyện cuối cùng boss của họ cũng mở miệng.
“Cậu...!cậu Lâm, ngài có chuyện gì