Cùng lúc đó!
Trong nhà Bạch Tố Y, không khí bỗng nhiên hết sức phấn khởi.
Thẩm Ngọc Trân dọn một bàn thức ăn vô cùng thịnh soạn, người một nhà vui vẻ ăn cùng với nhau.
A Lần này, Tập đoàn Bạch Lạc thành công giành được cao ốc Hải Thụy, khiến cho danh tiếng của Bạch Lạc càng nổi tiếng hơn, đây quả thực là một chuyện đáng ăn mừng.
Trong lúc đó!
Lâm Thiệu Huy và Bạch Tuấn Sơn uống một chút rượu đế, thậm chí đến ngay cả mẹ con Bạch Tổ Y và Thẩm Ngọc Trân cũng uống một chút rượu đỏ.
Cho đến khi cơm nước no nê, Bạch Tổ Y và Lâm Thiệu Huy trở về phòng của họ.
Lâm Thiệu Huy bước vào phòng, lúc này mới phát hiện khuôn mặt xinh xắn tươi cười của Bạch Tổ Y, khuôn mặt đỏ bừng diễm lệ, lộng lẫy như một đóa hoa đang nở rộ, lộ ra một loại quyến rũ mê người.
Tuy nhiên, đôi mắt cô ấy đang nhìn chằm chằm vào mình, lộ ra về dò xét và chất vấn.
"Bà...!bà xã, sao bà xã lại nhìn anh thế này?" Lâm Thiệu Huy có chút chột dạ, không khói gượng cười hỏi.
Khi nghe nói như thế.
Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tố Y càng thêm lạnh lùng, ánh mắt của Lâm Thiệu Huy cũng mang theo một vẻ phức tạp: "Lâm Thiệu Huy, rốt cuộc anh làm sao mà có thể làm như vậy được?" "Hả...!làm cái gì chứ? Bà xã à, anh không biết em đang nói cái gì hết trơn?" Trên mặt Lâm Thiệu Huy lộ ra vẻ lúng túng.
Nhìn thấy cái tên này còn làm bộ làm tịch, bàn tay ngọc của Bạch Tố Y hung hăng vỗ đầu giường: "Lâm Thiệu Huy, anh đừng có giả bộ, thân phận của anh em đã biết hết rồi!"
Cái gì?
Câu nói này khiến cho Lâm Thiệu Huy càng thêm hoảng sợ, nhưng sau khi cẩn thận quan sát sự ranh mãnh trong mắt Bạch Tổ Y, anh mới cười híp mắt và nói rằng: "Bà xã, cuối cùng cũng bị em nhìn thấu rồi! Được rồi, anh thừa nhận!"
Thừa nhận!
Lời nói của Lâm Thiệu Huy khiến trái tim Bạch Tổ Y nổi dậy.
Sau ba năm chung sống, có phải cuối cùng cô cũng đã biết thân phận thật của chồng mình rồi không?
Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Tố Y chua xót, đấu tranh, mờ mịt, mất mát vô cùng.
"Anh nói đi!”
Bạch Tổ Y nghiến thật chặt răng của mình, mạnh mẽ để khiến cho bản thân bình tĩnh.
Cô biết rằng những lời